Chương 2337:
Sau khi Trương Thác đến đây, bảy tên đội viên của Cửu Cục đều dè dặt nhìn Trương Thác, chờ hồi lâu sau, một trong số người mới lấy hết can đảm hỏi: “Quân Vương, anh phát hiện ra chuyện gì sao?”
Trương Thác lắc đầu, không nói gì.
Mọi người đều bày ra vẻ mặt tiếc nuối, không nhìn nữa.
Triệu Chính Khải cũng không nói gì, giống như là cam chịu số phận.
Thời gian một ngày nhanh chóng trôi qua, trời nhá nhem tối, toàn bộ người dân trong thim trấn đều vào trong nhà, chỉ một lúc sau, từ từng ngôi nhà đều bay lên khói bếp.
Đám người Trương Thác cũng vào trong nông trại, lấy ra lương khô mang theo rồi ăn.
“Cho tôi mượn bật lửa của cậu một chút.”
Một đội viên trẻ vô thức đưa tay ra, sau đó như nhận ra được điều gì, vội vàng dừng động tác, cười khổ: “Quân Vương, ở đây chỉ có mỗi lão đại là hút thuốc, trên người em không có bật lửa”
“Mới qua hai ngày đã không có bật lửa?” Trương Thác thoáng nở nụ cười: “Hai buổi tối, cậu đã đập vỡ mấy cái bật lửa hả?”
Người đội viên này vẻ mặt khó hiểu: “Quân Vương, anh đang nói cái gì vậy?”
“Thật ra tôi vẫn luôn tò mò, rốt cuộc ngọn núi này nhờ vào.
cái gì mới nhốt được người ở đây” Trương Thác nhanh chóng lấy ba lô của đội viên cầm trong tay, tiện tay khẽ lật, lấy ra một cái bật lửa rồi ném cho Triệu Chính Khải, sau đó dùng một tư thế thoải mái dựa vào ghế ngồi bên trong nông trại.
Triệu Chính Khải thích thú đốt một điếu thuốc lên.