Chương 2270:
Khi Trương Thác đi vào thì cảm giác đầu tiên của anh chính là căn phòng cho thuê của những người làm công vào những năm chín mươi, dơ dáy, bẩn thỉu, có đủ kiển để hình dùng loại căn phòng này.
Ở trong phòng, có những chiếc giường được lắp ghép đơn giản lại với nhau, ngăn cách mỗi chiếc giường thì có một tấm rèm.
Trong phòng còn có mấy người khác, là do người dẫn đầu đưa thêm vào lúc sau, sau khi bọn họ đưa người vào trong thì sẽ không xen vào nữa, chuyện rất đơn giản mục đích được người vào của bọn họ đã hoàn thành, kế tiếp làm như thế nào thì tùy mọi người.
“Được rồi, chúng tôi cũng đã làm xong điều mà mình hứa hẹn, còn những chuyện tiếp theo sẽ không liên quan gì đến tôi nữa, thiếu nợ ân tình của anh tôi cũng đã trả hết nợ” Ly Hòa mở miệng nói với Trương Thác.
“Cảm ơn” Trương Thác nhẹ gật đầu.
Trương Thác hít một hơi thật sâu, mở cửa phòng ra, mới thò đầu ra một giây thì Trương Thác lập tức đóng cửa phòng lại, kéo cánh tay, hướng một bên đi đến.
“Có chuyện gì vậy?” Ly Hòa mở miệng hỏi thăm.
“Nơi này có gì đó kỳ lạ” Sắc mặt của Trương Thác có chút khó coi, anh kéo Ly Hòa đến một góc nhỏ sau đó nhỏ giọng nói: “Người bạn tên La kia của cô có tin được không?”
Ly Hòa sửng sốt một chút sau đó gật đầu nói: “Từng có giao tình cứu mạng, sao vậy?”
“Nơi này rất kỳ lạ” Sắc mặt của Trương Thác có chút khó coi: “Chúng ta phải nghĩ biện pháp để rời khỏi nơi này”
Ngay tại lúc nãy khi Trương Thác mở cửa, trong nháy mắt đó anh đã nhìn thấy hai gương mặt rất quen thuộc, một người là Sở Trang Nguyên, còn một người là Đông Phương Thiên Luyện! Hai người bọn họ cùng nhau đi đến đây.
Tại sao hai người Phương Cát Thịnh và Đông Phương Thiên Luyện lại cùng xuất hiện ở đây? Bọn họ hoàn toàn biết rõ là có người sống ở trong tòa nhà này?
“Kỳ lạ?” Ly Hòa không hiểu gì nhìn xung quanh: “La đã khẳng định là không có vấn đề, anh ta…”
“Không liên quan đến những gì mà anh ta nói cả” Trương Thác cắt ngang lời của Ly Hòa: “Tình huống ở nơi này như thế nào thì khả năng là anh ta cũng không biết rõ, hiện tại không thể tiếp tục ở đây nữa, chúng ta đi”
“Rốt cuộc thì anh nhìn thấy cái gì vậy?” Ly Hòa hỏi.