Chương 2211:
“Là anh Trương.” Vương Đan Thiên thừa nước đục thả câu: “Anh Trương vừa tìm thấy con, anh ấy nói anh ấy cũng mới vừa đến đây, muốn cảm ơn nhà họ Sở chúng ta đã nhất phạn chỉ ân, cho nên, đặc biệt tặng nhà họ Sở chúng ta mười nghìn cân gạo, xem như báo đáp công ơn của nhà họ Sở”
“Mười nghìn cân!” Sở Trang Nguyên giật mình, trên mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc: “Có nghe nhầm không đấy? Là mười nghìn cân?”
“Đúng vậy. Tuyệt đối không sai” Vương Đan Thiên gật đầu khẳng định.
Nhưng, lông mày của Sở Trang Nguyên lại nhanh chóng cau lại: “Trương Ức Thùy này nói thật sao? Thật ra nhà họ Sở chúng ta cũng không có ân huệ gì lớn với cậu ta, trong thời buổi này, mười nghìn cân gạo, cũng không phải là số lượng nhỏ.”
“Thầy, con nghĩ anh Trương không có lý do gì để nói dối con cả” Vương Đan Thiên nói: “Anh ấy vừa nói với con, chúng †a hãy sắp xếp người đến La Thiên, con sẽ quay về tìm thây sớm nhất có thể, thầy à, chi bằng chúng ta gọi anh Trương trở về, con nghĩ lúc đó anh em Thời Minh Huy chỉ hiểu lầm nhau một chút thôi, anh Trương không thể là do thành Đông Phương sắp xếp đâu. Hơn nữa, bây giờ anh ấy cũng chưa đến thành Đông Phương, mà còn đang ở cùng với một thợ săn tiền thưởng”
Sở Trang Nguyên cảm thấy chua xót trong lòng, nhưng không thể nói ra, chỉ có thể nói: “Chuyện này để sau này rồi hãy nói, trước mắt phải mau đi gọi mọi người quay về, cùng đẩy xe đến La Thiên!”
Trong lòng Sở Trang Nguyên cảm thấy lo lắng một chút, Vương Đan Thiên không biết tại sao Trương Ức Thùy lại rời khỏi nhà họ Sở, nhưng Sở Trang Nguyên biết rất rõ rằng Trương Ức Thùy đã bị đệ tử của Thời Minh Huy vứt bỏ. Bây giờ Trương Ức Thùy còn nói là cung cấp thức ăn, có thật không!
Hay là muốn làm nhục mặt nhà họ Sở!
Nhưng mà bây giờ, cho dù là muốn làm nhục nhà họ Sở, Sở Trang Nguyên cũng phải nhường cho người khác thử trước một lần, mười ngàn suất cơm, đối với nhà họ Sở bây giờ mà nói, dù là mỗi ngày được ăn no, thì cũng có thể ăn trong bốn, năm ngày! Đây chắc chăn là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi?
Ngay sau khi Vương Đan Thiên nhận được lệnh của Sở Trang Nguyên, anh ta vội vàng gọi cho một người nào đó.
“Thầy đi cùng với con!” Sở Trang Nguyên nghiến răng một cái rồi đi cùng với Vương Đan Thiên.
Cả hai nhanh chóng liên lạc với hàng chục thành viên của nhà họ Sở, và Vương Đan Thiên rất hào hứng khi thông báo với bọn họ chuyện lấy được người ngàn ký đồ ăn.
“Cái cậu Ức chất phác này cho chúng ta mười ngàn ký đồ ăn á?”
“Không thể nào? Mười ngàn ký đồ ăn lận đó!”
“Ức Thùy này lại hào phóng như vậy để làm gì chứ?”
“Đền đáp nhà họ Sở chúng ta đã nhất phạn chi ân sao?”
“Tại sao phải quan tâm đến chuyện Trương Ức Thùy đó hào phóng thế nào như vậy làm gì, người ta bằng long thì đã là giúp đỡ nhà họ Sở chúng ta rồi”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!