Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Con Rể Quyền Quý Trương Thác Lâm Ngữ Lam Full

Chương 2179:

Trương Thác tùy ý ném ngọc bội cho Thôi Lập, nói: “Đồ ở ngay đây, không tin thì anh tự đi thử rồi sẽ biết”

Thôi Lập nhận ngọc bội lần nữa: “Giả? Không thể nào! Sao.

Thời Minh Huy cậu ta dám lừa tôi!”

“Sao anh ta không dám được?” Trương Thác nhếch miệng: “Dù sao người đã đi rồi, lừa anh thì thế nào, anh còn dám xông vào hang ổ của nhà họ Sở được à?”

“Con mẹ nó!” Thôi Lập hùng hổ nói: “Ông đây không tin cậu ta dám gạt tôi!”

Thôi Lập nói xong vứt ngọc bội xuống đất, vung khảm đao trong tay lên rồi chém về phía ngọc bội.

Ngay khoảnh khắc mũi đao chạm vào ngọc bội, ngọc bội kêu một tiếng “Răng rắc” rồi vỡ vụn ra! Kiểu này đừng nói là ngăn cản công kích của cao thủ Phú Thần, chỉ cần tùy tiện dùng thứ gì đó đập vào, nó cũng không chịu nổi.

Trong nháy mắt ngọc bội vỡ vụn ấy, trong mắt Thôi Lập nổi lên lửa giận, anh ta tức đến mức toàn thân phát run: “Họ Thời, cậu dám đùa ông đây à! Ông với cậu không đội trời chung!”

Trương Thác thở dài, lắc đầu nói: “Ánh mắt của mình kém thì không trách người khác được, ngọc bội đó vừa nhìn đã biết là thứ thấp kém, anh còn có thể tin nó là bảo bối, chân chính bảo bối liền bày ở trước mắt anh, nhưng anh mãi vẫn không thấy được, tay còn cầm thanh đao rách rưới này nữa”

“Đao rách rưới?” Thôi Lập vung vẩy kim bối khảm đao trong tay mình: “Thanh đao này do tôi tìm đại sư Thiết Đỉnh Trung ròng rã chế tạo trong một tháng, anh lại nói với tôi đây là đao rách rưới?”

“Sao vậy? Không tin?” Trương Thác nở nụ cười, sau đó quay đầu, tùy ý chọn một thuộc hạ của Thôi Lập, đối phương đang cầm một thanh đao dài bình thường trong tay, Trương Thác ngoắc ngón tay với anh ta: “Nào, đưa đao của anh cho tôi”

Tên thuộc hạ đó không để ý đến Trương Thác.

Thôi Lập thét lên ra lệnh một câu: “Đưa đao cho anh ta.”

Thôi Lập nói vậy, tên thuộc hạ đó mới đưa đao cho Trương Thác.

Trương Thác nhận thanh đao dài này, vung tay rung một cái, đao dài phát ra một tiếng.

Thôi Lập thay đổi sắc mặt: “Cái này…

“Đây là bảo bối.” Trương Thác nở nụ cười, anh quay đầu hỏi người vừa đưa đao dài cho anh: “Đao này anh lấy từ chỗ nào?”

“Là… Là dã ngoại lần trước, nhặt được” Đối phương trả lời.

“Anh may mắn đấy” Trương Thác khen một câu, ngay sau đó, anh cầm thanh đao dài này để ở trước người: “Anh nhìn thân đao này, một đường thẳng đứng, mặc dù chất li bình thường, nhưng thắng ở cứng cỏi, đối với khí, đây là một vật gửi nhờ rất tốt, cây đao này mới thật sự là bảo bối!”

“Buồn cười!” Thôi Lập lắc đầu nói: “Chẳng qua là một thanh đao dài bình thường thôi, anh lại nói là bảo bối?”

Làm một thợ săn tiền thưởng, Thôi Lập cực kỳ để ý đến bảo bối, cũng rất có hứng thú.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!