Chương 2042:
Chờ đến thẳng năm giờ chiều, trong khoảng thời gian này, có không ít mỹ nữ đến chủ động chào hỏi anh ta, đối với những người phụ nữ chủ động đưa tới này, Dương Quốc Hưng đương nhiên sẽ không từ chối, còn lưu lại phương thức liên lạc, hẹn thời gian gặp mặt.
Lúc tan làm, nhân viên của Nhất Lâm cũng dần dần ra khỏi công ty, Dương Quốc Hưng cũng chú ý đến chỗ cửa lớn Nhất Lâm.
Tại sảnh tầng một của Nhất Lâm, thư ký Lý Thanh liếc nhìn ra ngoài cửa lớn, sau đó chạy tới chỗ Lâm Ngữ Lam nói: “Tổng giám đốc Lâm, tốt hơn là vẫn không nên ra ngoài, tên Dương Quốc Hưng kia vẫn chưa chịu rời đi, chỉ sợ rằng một khi cô đi ra kia, anh ta liền chạy theo, đến lúc đó đám truyền thông sẽ chụp được ảnh, lại có chuyện để nói”
“Không cần” Lâm Ngữ Lam lắc đầu, vuốt vuốt hai sợi tóc lòa xòa trước trán: “Bây giờ tôi không ra ngoài thì đám truyền thông đó vẫn sẽ bịa chuyện khác mà thôi, tôi không làm gì sai trái, không việc gì phải sợ bọn họ nói gì”
Lâm Ngữ Lam vừa nói xong liền bước ra khỏi cửa lớn công ty.
Dương Quốc Hưng nhìn bóng dáng xinh đẹp mà anh ta mơ ước bao ngày xuất hiện trước cửa lớn Nhất Lâm, trong mắt hiện lên sự vui vẻ, đút tay vào túi quần, chậm rãi đi về phía đó.
Lâm Ngữ Lam cũng không thèm để ý tới Dương Quốc Hưng, đi một mạch về phía xe của mình, ngay lúc Lâm Ngữ Lam đang chuẩn bị mở cửa xe, một bàn tay duõi ra chặn lại động tác của cô.
“Ngữ Lam, sao vội vàng rời đi vậy? Có muốn tìm một nơi ngồi nói chuyện phiếm không? Tôi biết có một chỗ không tệ”
Dương Quốc Hưng liếm môi, ánh mắt không ngừng nhìn bộ dạng xinh đẹp của người phụ nữ trước mặt.
Lâm Ngữ Lam lộ rõ vẻ chán ghét, tránh đi bàn tay đang vươn ra của Dương Quốc Hưng, tiếp tục kéo cửa xe.
Ngay khi cửa xe mở ra một khe hở, Dương Quốc Hưng đẩy cửa xe lại đóng đến sầm một cái.
“Ngữ Lam, cô vẫn chưa trả lời tôi, buổi tối cùng nhau trò chuyện về nhân sinh, bàn bạc về lí tưởng sống, điều này thật tuyệt đúng không, đợi sau khi trò chuyện xong, tôi có thể ôm cô vào lòng để cô ngủ một giấc ngon trong vòng tay của tôi, và tôi…”
“Anh im miệng đi!” Lâm Ngữ Lam mắng: “Tôi còn không biết anh là ai, mời anh tránh ra, bây giờ tôi cần về nhà”
“Không” Dương Quốc Hưng lắc đầu: “Cô bây giờ không nên nghĩ đến việc về nhà mà hãy nghĩ xem nên dành thời gian cùng tôi ở đâu, đương nhiên, nếu cô muốn về nhà thì cũng được thôi, về nhà tôi”
“Tôi cảnh cáo anh, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!” Lâm Ngữ Lam nghiêm giọng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!