Chương 2008:
Chị Tuệ dẫn Trương Thác đi đến những phòng dành cho khách quý, nhìn thấy liên tiếp mấy cái phòng đều trống, nhưng chị Tuệ lại không sắp xếp cho Trương Thác vào ở.
Chị Tuệ thật sự không hiểu tại sao ông Đổng lại muốn cho một nhân viên nhỏ ở sau bếp vào ở tại phòng dành cho khách quý, đây là nơi tiếp đãi khách quý, anh xứng sao? Không khoa trương khi nói rằng chỉ riêng giá của cái giường bên trong cũng đủ để nhân viên sau bếp này phải kiếm cả đời, anh có tư cách gì mà ở trong phòng dành cho khách quý?
Chị Tuệ dẫn Trương Thác đi một vòng toàn bộ phòng dành cho khách quý gần mười phút, mỗi một phòng đều nhìn mấy lần, nhưng mà vẫn chưa sắp xếp cho Trương Thác.
Lại đi ngang qua cửa một phòng khác, Trương Thác nhịn không được mà đặt câu hỏi: “Còn phải đi nữa sao?”
“Hối cái gì mà hối!” Vẻ của chị Tuệ không kiên nhãn, không chút khách khí mà nói: “Tôi thật sự không nghĩ ra, rốt cuộc cậu lấy đâu ra mặt mũi để đòi ở trong phòng dành cho khách quý? Cậu có biết những người ở đây là người nào không? Biết phòng dành cho khách quý một đêm là bao nhiêu tiền không?”
có thể đưa tiền” Trương Thác sờ sờ túi, cái điện thoại di động này của anh vừa nhìn vào thì đã biết là hàng nội địa hơn ba triệu đồng, lại trải qua sự cải tiến trong tương lai, có ba lớp bảo vệ tuyệt đối, chức năng đầy đủ.
“Đưa tiền?” Chị Tuệ khinh thường nhìn Trương Thác: “Cậu có biết mình sẽ phải trả bao nhiêu tiền cho đêm nay hay không? Tôi nói cái người này, cậu muốn giả bộ cái củ tỏi gì với tôi hả? Cảm thấy biểu hiện có chí khí một chút thì tôi có thể nhìn cậu nhiều hơn một con mắt sao? Nói cho cậu biết, loại người như cậu tôi đã thấy nhiều rồi, làm bộ làm tịch muốn thể hiện bản thân, nhưng thật ra không là cái thá gì cả! Cậu vào cái gian phòng này luôn đi.”
Chị Tuệ nói xong thì khó chịu sải bước rời đi.
Trương Thác lắc lắc đầu, không nói thêm gì nữa, mục đích chủ yếu của anh là nghỉ ngơi, những cái khác đều không quan trọng. Hơn nữa, những người như chị Tuệ và anh vốn không phải là người cùng một thế giới, anh không cần thiết, cũng không có vấn đề gì để đi giải thích.
Việc đầu tiên Trương Thác làm khi đi vào phòng là khóa cửa lại, sau đó quét mắt nhìn một lần. Sau khi xác định trong phòng không có cameras thì anh ngồi xếp bàn trên sàn của căn phòng, sau vài lần hít thở sâu, Trương Thác đã dân dần bình tĩnh, mức độ hô hấp cũng dần dần kéo dài. Trên đầu anh thấp thoáng một đóa hoa sen, hoa sen lại từ từ tỏa ra ánh sáng không màu, bị Trương Thác hút vào trong miệng, rồi từ †ừ phun ra, cả quá trình này đều diễn ra liên tục.
Trương Thác cũng cảm nhận được thân thể của mình đang dần dần khôi phục sức mạnh, khí tức còn sót lại khi Báo Săn gây ra vết thương trên người anh cũng đã dần dần bị tống ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!