Chương 1992:
Dưới sự tấn công của mười mấy cao thủ mà không thể đánh trả, chỉ có thể né tránh chặn đòn, không thể nghỉ ngờ là vô cùng nguy hiểm. Tình cảnh hiện tại của Trương Thác chỉ có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc. Trước mặt lóe lên một kiếm, sau lưng một cái móc cong đã đánh tới, ngay sau đó thân thể lại bị tấn công từ ba hướng khác biệt.
Chỉ trong vòng hai mươi giây ngắn ngủi, trên quần áo của Trương Thác đã bị cứa rách vô số chỗ. Một vết máu xuất hiện trên mặt Trương Thác, chỉ cần Trương Thác né tránh chậm một chút thì sẽ không chỉ bị rạch rách da mà là đâm trúng mắt.
Rơi vào vòng vây tấn công kiểu này sẽ khiến người ta tuyệt vọng, thậm chí không biết nên làm gì kế tiếp. Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy trên mặt Trương Thác không hề tuyệt vọng, ngược lại trong mắt Trương Thác còn tràn ngập hưng phấn và điên cuồng! Thứ anh cần chính là cảm giác này!
Trương Thác không nhớ đã bao lâu rồi mình chưa từng gặp tình huống như vậy. Giờ đây anh ở trên đảo một mình, đối mặt với một đám kẻ địch mạnh mẽ, không có đường thối lui!
Muốn giải quyết chuyện này thì chỉ có một cách duy nhất, đó là giết chết những kẻ lên đảo gây phiền toái với mình!
Vết thương trên người Trương Thác càng ngày càng nhiều, nhưng tốc độ của anh lại càng ngày càng nhanh. Kinh nghiệm chiến đấu dày dặn được huấn luyện từ nhà giam địa ngục giúp anh có thể cầm cự được lâu hơn người khác gấp mấy lần. Nếu đổi sang một người có thực lực tương tự như Trương Thác thì đã sớm tàn bại.
Kinh nghiệm chiến đấu hết sức quan trọng! Tải app truyện hola nhé cả nhà!
Hoa sen vô sắc đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Trương Thác, dưới đài sen là một tấm màn khí bao phủ toàn thân Trương Thác. Tấm màn khí của đóa hoa sen mà ngay cả Trương Thác cũng không rõ lai lịch này có thể ngăn cản công kích của cao thủ Ngưng Khí Cảnh trung kỳ, hơn nữa hoàn toàn triệt tiêu, thủ đoạn công kích của cao thủ Ngưng Khí Cảnh trung kỳ không thể đụng vào đóa hoa sen này chút nào.
Nhờ có đóa hoa sen mà Trương Thác có thể từ bỏ một vài thủ đoạn phòng ngự, đổi sang tấn công. Anh cũng dần dần cải biến cục diện bị động hiện tại, ánh sáng màu tím lóe lên, một cao thủ Ngưng Khí Cảnh trung kỳ không kịp né tránh, thân thể còn đứng trên cao, đầu lâu đã bay xuống sườn núi.
Trương Thác đột nhiên cảm thấy áp lực mà mình gánh chịu đã giảm bớt rất nhiều. Anh không cần cảm giác đó, thứ anh muốn là áp lực thật lớn. Bây giờ còn chưa đủ!
“Các người chỉ có thủ đoạn này thôi sao?” giọng Trương Thác khàn khàn, khóe môi chảy máu: “Không thể không nói thực lực của các người thật sự rất rác rưởi. Chỉ bằng lũ rệp các người mà cũng đòi tới tìm tôi hả?”
“Họ Trương, mày đã nỏ mạnh hết đà, đừng có cuồng vọng nữa!” Cao thủ Ngưng Khí Cảnh hậu kỳ lên tiếng. Bây giờ ai cũng đã nhận ra Trương Thác không phải là Phú Thần Cảnh.
Chỉ cần là Ngưng Khí Cảnh, bên mình đông người thế này, còn không xử được cậu ta hay sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!