Chương 1880:
Lương Huy Nam ngồi ở ghế đẳng kia cũng trợn tròn hai mắt, đừng nghĩ anh ta thường ngày được nhận nhiều quà cáp, đồ vật đắt tiền này nọ, những thứ ấy căn bản không quy ra tiền mặt được, gọi đồng nát đến thu mua e là người ta còn trả chưa được bao nhiêu tiền.
Nhưng ba lăm tỷ! Đó là tiền tươi thóc thật, từ trước đến giờ Lương Huy Nam chưa từng thấy nhiều tiền như thết “Ừm, ba lăm tỷ” Từ Uyên gật gật đầu, đối với cô ta, con số này cũng chẳng đáng là bao: “Mập, ba người các anh đều là bạn cùng phòng với Lương Huy Nam, cùng nhau nghĩ cách càng tốt, lần này giúp đỡ Lương Huy Nam, nếu làm tốt, tôi có thể tiến cử vị trí nào đó trong Nhất Lâm cho mọi người với anh rể tôi, đến lúc đó mọi người có thể ngày ngày cùng nhau đi làm giống như hồi còn học đại học”
Lương Huy Nam cùng ba người bạn đánh mắt nhìn nhau, trong ánh mắt toát ra vẻ tham lam, ba lăm tỷ!
Lúc nghe Từ Uyên nói đến số tiền này, bọn họ không phải đang suy nghĩ nên bàn chuyện làm ăn như thế nào, mà là nên tiêu tiền như thế nào!
Từ Uyên định nói gì đó, đột nhiên chuông điện thoại reo, cô ta bắt máy nói chuyện một lúc rồi cúp máy, nói với bọn người Lương Huy Nam: “Trương Mỹ tìm em có chút việc, nên bây giờ em đi trước, tiền chắc cũng sẽ nhanh chóng chuyển vào tài khoản, em sẽ gửi anh một số thông tin liên hệ của vài nhà máy may mặc địa phương, Mập, nhờ các anh giúp đỡ Lương Huy Nam”
“Chắc chắn, nhất định rồi”Người thanh niên liên tục gật đầu.
Sau khi Từ Uyên đi khỏi, cả văn phòng rơi vào trạng thái im lặng lạ thường.
Qua một hồi lâu, thanh niên dáng người bình thường lên tiếng: “Ba lăm tỷ, là ba lăm tỷ đấy Lương Huy Naml”
“Kinh khủng, đời tôi chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy bao giờ!”
Tên Mập nuốt nước bọt.
“Chỗ tiền đó xài như nào cho hết đây?” Thanh niên cao gầy cũng chêm vào.
Lương Huy Nam vươn đầu lưỡi liếm môi: “Trước hết phải giải quyết chuyện này trước đã, nếu như tiền đã nằm trong tay chúng ta, mua những thứ kia hết bao nhiêu tiền, đều không phải chúng ta nói bao nhiêu là bấy nhiêu sao? Mập, trước kia cậu nói, cậu có người bạn là chủ nhà máy may nào đó?”
“À, xưởng may quần áo gì đâu chứ, chỉ là một cái xưởng gia công sập xệ, vật liệu và mọi thứ đều kém chất lượng”
“Chính là người đó!” Lương Huy Nam gõ bàn chốt lại: “Cậu liên hệ với người ta, nói rằng tối nay tôi sẽ mời anh ta đi ăn!”
“Nhưng mà Lương Huy Nam” Tên Mập nhíu mày: “Bọn họ có thể làm được sao?”
“Sao lại không được? Chỉ cần có thể sản xuất ra quần áo, mặc kệ là nơi nào, bây giờ cái chúng ta cần là rẻ, càng rẻ càng tốt!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!