Chương 1715:
“Này, ánh mắt của cậu như vậy là muốn làm gì hả?” Ma Y đi đến bên cạnh Trương Thác, thấp giọng nói: “Không phải là cậu muốn vào xem thử một chút đó chứ?”
“Chẳng thế thì sao?” Trương Thác hỏi ngược lại một câu.
Ma Y đặt tay lên vai Trương Thác: “Hiếu kỳ sẽ hại chết mèo, mèo có chín cái mạng, nhưng cậu thì chỉ có một cái”
Trương Thác bỗng nhiên lại nở nụ cười: “Mạng của tôi so với mạng của mèo kiên cường hơn nhiều.”
Trương Thác nói xong, dứt khoát đi thẳng vào sâu trong rừng rậm.
“Anh không thể đi” Andre đưa tay ngăn cả Trương Thác lại: Hoàn cảnh ở nơi này anh cũng đã nhìn thấy rồi đó, nói thật cho anh biết bây giờ chúng ta đang ở trong một không gian chỉ cách một trăn mét so với dưới lòng đất, đất ở phía trên đã vô cùng lỏng lẻo, nói cũng không khoa trương chính là nếu như phía dưới xảy ra chuyện gì thì rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thế giới, nơi này kết nối với một vũ trụ nhỏ không rõ tên, ở nơi đó có vô số thí nghiệm hung ác, một khi đã ảnh hưởng đến thế giới hiện tại thì trách nhiệm đó cũng không phải là việc mà anh hoặc tôi có thể gánh chịu được”
“Vậy thì sao?” Trương Thác nhún vai: “Anh muốn tôi nói ra bí mật của mười tám tầng địa ngục?”
“Không sai.” Andre lên tiếng: “Tuy rằng những người bị nhốt trong địa ngục chỉ toàn là hạng người hung ác, nhưng bọn họ cũng có sức mạnh rất to lớn, nếu chúng ta có thể điều khiển được bọn họ thì sẽ có thể dễ dàng diệt sạch được những vật thể thí nghiệm, đến lúc xong việc thì chúng ta lại nhốt bọn họ trở về chỗ cũ cũng sẽ không có ảnh hưởng gì”
“Ha ha” Trương Thác cười khẽ một tiếng: “Tôi nói này đại nhân Kiểm Soát Sử Andre, hai chúng ta có thù hay không? “
Andre sửng sốt, không hiểu vì sao Trương Thác lại hỏi như vậy, anh ta lắc đầu: “Không có”
“Vậy có oán không?”
“Cũng không có.”
“Nếu tôi và anh không thù không oán thì vì sao anh lại phải nói với tôi một cái ý kiến vô cùng ngu ngốc như vậy hả?”
Trương Huyền chớp chớp mắt, trong ánh mắt chứa đầy sự tò mò: “Đem những người đó nhốt lại vào địa ngục, sao anh lại có thể không biết xấu hổ mà nói ra những lời ngụy biện đó được hay vậy?”
“Những người đó cụ thể phải xử lý như thế nào, trong hội sẽ tiến hành bàn bạc lại, nhưng bây giờ giải quyết chuyện trước mắt mới là vấn đề quan trọng nhất không phải hay sao?”
Andre khuyên nhủ: “Cho dù sau này sẽ thật sự xảy ra chuyện gì thì cùng lắm cũng chỉ là nhân loại chúng ta tranh giành lẫn nhau, chứ không phải là đứng nhìn những quái vật này hoành hành!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!