Chương 1490:
Trương Thác trợn trắng mắt, những người kia lấy được cái đỉnh khẳng định sẽ nghĩ cách ra tay: “Ngài An hẳn là có con đường tin tức của riêng mình, đợi sau khi rời khỏi sa mạc hãy đi hỏi thăm xem họ định chuyển cái đỉnh đến nơi nào, đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp”
“Được, tổng giám đốc Trương vậy thì nhờ cả vào anh” An Đông Hưng mạnh mẽ gật đầu.
Quá trình ra khỏi sa mạc đối với đám người An Đông Hưng mà nói là một loại hưởng thụ cũng là một loại tra tấn.
Hưởng thụ chính là mỗi một bước rời khỏi sa mạc đáng chết này họ sẽ cảm thấy tiến gần thêm với ánh sáng, điều này tạo cho họ cảm giác giống như là bò ra từ trong vực sâu vô tận, rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy ánh sáng.
Tra tấn chính là không có lương khô, không có nước làm cho hành động của họ trở nên vô cùng khó khăn, nếu như không phải dựa vào niềm tin để chèo chống chỉ sợ họ hoàn toàn không thể đi ra ngoài được, cũng may lần này người đi vào sa mạc phần lớn đều là những người luyện võ nên tố chất cơ thể vượt hơn hẳn người bình thường, giúp đỡ lẫn nhau bước ra ngoài.
Về giáo sư Cố thì là dựa vào An Đông Hưng tiêu hao một số tiền khổng lồ để mua nước và lương khô từ người kia để duy trì mạng sống.
Lúc nhìn thấy biên giới của sa mạc mỗi người đều thở phào nhẹ nhõm từ tận đáy lòng, úc này tinh thần của họ hoàn †oàn suy sụp giống như người vội vàng đi vào nhà vệ sinh nhìn thấy một cái bồn cầu, cảm thấy nếu như thêm một giây nữa chỉ sợ sẽ không kiên trì nổi.
Một giờ trưa của hai ngày sau cả đám người rời khỏi sa mạc.
Sau khi ra khỏi sa mạc An Đông Hưng sắp xếp khách sạn để nghỉ ngơi.
Một số thành viên lo lắng cho bạn đông hành của mình nên sau khi thực hiện một số điều chỉnh thì tìm đội xe và đem theo vật tư một lần nữa đi vào trong sa mạc.
Dù sao trong sa mạc đó vẫn còn rất nhiều người bị Địa Ngục Hành Giả đánh gãy chân, cho dù như thế nào thì tự bản thân họ cũng không thể ra khỏi sa mạc.
Khách sạn Long Tuyền ở thành phố Lỗ Lang có thể nói là một trong những khách sạn được xếp hạng cao nhất ở thủ đô này.
Trong căn phòng cao cấp của khách sạn Trương Thác đang nằm ở trong một bồn tắm rộng lớn, chuyến đi trong sa mạc mấy ngày nay đã làm cho trên người anh dính đầy cát bụi, tắm nước nóng làm cho cả người cảm thấy thoải mái.
Trương Thác móc điện thoại di động ra bấm một dãy số.
“Chú ý một chút, An Đông Hưng hẳn là sẽ liên hệ với thế lực sau lưng anh ta, điều tra rồi nói cho tôi biết”
Sau khi dặn do xong chuyện này Trương Thác nhìn chằm chằm điện thoại, suy nghĩ rồi gọi điện thoại cho Lâm Ngữ Lam.
Điện thoại vừa vang lên vài tiếng đầu dây bên kia Lâm Ngữ Lam đã trả lời điện thoại.
“Alo, chồng à” Trong điện thoại vang lên giọng nói ngọt ngào của Lâm Ngữ Lam.
Nghe giọng nói này vang lên Trương Thác cảm thấy niềm hạnh phúc tuôn ra ở trong lòng: “Vợ à, em ăn cơm chưa?”
“Vâng, em ăn rồi, anh làm xong rồi sao?”
“Vẫn chưa, có thể phải đợi hai ngày nữa” Trương Thác trả lời.
Trương Thác nghe thấy đầu dây bên kia của Lâm Ngữ Lam rất ồn ào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!