Chương 1476:
Một nhân viên an ninh của Nguyên Phong bị tên cướp sa mạc đẩy đến, hai tay bị trói chặt còn chưa kịp phản ứng xem là chuyện gì anh ta đã bị đẩy xuống cái hố, chỉ biết thất thanh kêu lên.
Tiếng hét chỉ kéo dài hai giây và bị chặn lại với một âm thanh “phù” sau đó không có âm thanh nào phát ra.
Không cần nghĩ cũng biết kết cục của một người rơi từ độ cao chín mét xuống mà hai tay còn bị trói chặt.
Sau khoảng ba bốn phút, một tên cướp sa mạc kéo người vừa ném xuống lên bằng dây thừng, có thể thấy rõ trên cơ thể người này có nhiều vết cắn, mắt tròn xoe hướng lên trên. Lật người lại dù đã bị gãy nhiều xương nhưng có thể thấy rõ ràng việc ngã từ trên cao xuống không phải là lý do khiến anh ta tử vong.
“Có rất nhiều rắn đen ở bên trong và cần phải có người xuống dọn dẹp” Một tên cướp sa mạc nói.
“Vậy thì để vài người nữa đi xuống, đừng có để họ ngã chết mà cho họ tự trèo xuống” Thiệu Khang nói.
Các nhân viên an ninh bị trói cuối cùng cũng hiểu tại sao những người này lại trói và đưa họ đến đây, hóa ra là muốn bọn họ đi thăm dò trước!
Sáu nhân viên bảo vệ bị Bọn cướp sa mạc trói hai tay rồi đẩy sang một bên.
“Thả xuống!” Thiệu Khang ra lệnh.
Sáu nhân viên bảo vệ bị người ta đẩy vào trong hố sâu, nhưng lần này không phải để họ trực tiếp rơi xuống mà thông qua một sợi dây kéo chậm rãi thả họ xuống.
Còn chưa xuống tới dưới cùng đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết và tiếng cầu xin tha thứ vang lên ở trong cái hố sâu thẩm.
“Đừng đến đây!”
“Cút đi, cút đi!”
“Van xin các anh hãy kéo chúng tôi lên, nó bò lên trên đùi tôi!”
“AI Cứu mạng, cứu mạng!”
Nghe thấy những kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng này những người đứng ở trên miệng hố cũng có thể nghĩ ra được bên trong đã xảy ra chuyện gì, trơ mắt nhìn rắn độc bò lên trên người của mình, loại tuyệt vọng này không ai có thể làm ngơ được.
Những người của công ty bảo vệ lớn khó tránh khỏi cảm thấy bầu bí thương nhau, bây giờ người ta giống như là dao thớt còn bản thân là thịt cá, không biết biết khi nào sẽ đến lượt mình.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, những người lôi kéo dây gai cảm thấy một xung lực tư sợi dây thừng ở bên trong hố, họ lập tức buông lỏng sợi dây gai ở trong tay, sợi dây gai lỏng lẻo giống như bị một con rắn cát trượt vào trong cái hố, tiếng kêu thảm thiết ở bên trong cái hố cũng càng ngay càng xa.
Sau khoảng ba phút, giọng nói ở trong cái hố hoàn toàn biến mất, thỉnh thoảng sẽ truyền đến tiếng kêu yếu ớt, có thể thấy rằng sáu người của “Thái Lôi” vừa được thả vào trong hố đã chạy xa, giọng nói yếu ớt kia đủ để chứng minh không gian của cái hố này tuyệt đối không nhỏ.
Ánh mắt của Thiệu Khang tuần tra một vòng sau đó khóa chặt ở trên người Trương Thác rồi chỉ một ngón tay: “Thả anh ta xuống xem còn rắn hay không!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!