Chương 120
Mặc dù trên buổi tọa đàm có vô số tiền bối của giới y học, nhưng không có bất kỳ ai dám ra vẻ kiêu ngạo, ông cụ Diêm Lập đang ngồi ở đó còn nghiêm túc lắng nghe, ai dám tự cao tự đại chứ.
Trương Thác trình bày rất nhiều khái niệm mới, vài bác sĩ nghe thấy thì đầu óc mơ hồ, vài người thì lòng đầy kích động, giống như phát hiện một đại lục mới vậy.
Chẳng mấy chốc, buổi tọa đàm đã đến giai đoạn mọi người chờ mong nhất.
Biểu diễn rung châm! Sử dụng rung châm dưới tình huống cắm sâu vào gỗ ba phân!
Lúc đầu đa số bác sĩ nghe thấy †in tức đó, phản ứng đầu tiên chính là không tin, buổi tọa đàm lần này cũng là một cơ hội để bọn họ được chứng thực.
Một máy quay sắc nét nhắm vào tay phải của Trương Thác, động tác trên tay anh được đưa lên màn hình lớn.
Mọi người đều cẩn thận nhìn vào, tập trung tinh thần, sợ bỏ lỡ điều gì đó.
Bên tay phải của Trương Thác là một cái bàn gỗ thật, trên mặt bàn để một túi vải bông, trong túi cắm ngân châm với đủ loại kích thước.
“Thủ pháp rung châm là kết hợp giữa ngón và cổ tay, sau này tôi sẽ từ từ giải thích với mọi người cái này.”
Trương Thác nói một câu vào micro, vừa dứt câu, bàn tay phải được camera quay lại của anh nhanh chóng cầm một cây kim thép, chỉ thấy cổ tay hơi rung lên, một nửa cây kim thép đã đâm vào trong mặt bàn.
“Rung cổ tay hạ châm!”
Một bác sĩ tóc hoa râm kinh hãi kêu lên, đôi mắt ông nhìn chăm chằm vào màn hình: “Không ngờ lại có thể là rung cổ tay hạ châm, cách châm cứu đã thất truyền lại xuất hiện lần nữa rồi.”
“Ông cụ Quách, rung cổ tay hạ châm này có thuyết pháp gì sao?”
Một bác sĩ tò mò hỏi.
“Đương nhiên.” Bác sĩ lớn tuổi gật đầu: “Độ khó của rung cổ tay hạ châm không thua gì rung châm, chỉ là rất nhiều người đều không chú ý đến điều này mà thôi, bằng việc rung cổ tay, có thể khiến ngân châm kích thích huyệt vị bằng tốc độ nhanh nhất, sức mạnh lớn nhất. Dưới tình huống đặc biệt nào đó, chỉ cần một thủ pháp rung cổ tay hạ châm cũng có thể cứu được một mạng người.”
Trên màn hình, tay Trương Thác nhanh như ảo ảnh, ngay cả camera cũng không quay rõ ràng được, ngân châm trong túi vải bông ít đi từng cây, mà ngân châm đâm trên mặt bàn ngày càng nhiều, lúc này trên mặt bàn bằng gỗ thật tựa như một miếng đậu hũ, không thể nào cản được ngân châm đâm vào.
Mười ba cây ngân châm được đâm liên tiếp lên mặt bàn, nếu nhìn kỹ, sắp xếp của những cây kim châm này như có một liên quan nào đó, nhưng lại khiến người ta khó tưởng tượng ra được.
Bác sĩ nổi tiếng nín thở tập trung nhìn ngân châm trên mặt bàn, hai mắt ông đột nhiên sáng ngời tựa như nghĩ ra điều gì đó, cả người không nhịn được run rẩy, hét to: “Huyệt vị! Cậu ta mô phỏng theo huyệt vị của cơ thể người lên mặt bàn, cái này… đúng là khó tin!
Đúng là khó tin! Đây là quen thuộc với huyệt vị của cơ thể người đến mức nào mới có thể mô phỏng ra trên mặt bàn được chứ!”
Những bác sĩ khi nấy còn đang không hiểu sắp xếp của những ngân châm này có liên quan gì, nghe thấy lời này xong đều tỉnh ngộ.
“Đúng thật là huyệt vị!”
“Lấy một điểm làm tâm, những kim còn lại đều đâm trên huyệt vị”
“Đâu chỉ có thế!”
Một bác sĩ lớn tuổi đứng lên, khó nén vẻ kích động trên mặt nhìn lên bục: “Tiểu sư phụ, cậu nói tôi nghe, có phải cậu vừa đâm mười ba kim đoạt mệnh không!”
“Mười ba kim đoạt mệnh!”
“Châm pháp có thể giành lại mạng người từ trong tay Diêm Vương!”
“Không thể nào!”
Các bác sĩ lớn không nhịn được cảm thán, mọi người đều nhìn lên bục với ánh mắt muốn được chứng thực.
Trương Thác gật đầu: “Đúng thế.”
“Trời ạ, thật sự là mười ba kim đoạt mệnh!”
“Thầy ơi, mười ba kim đoạt mệnh có gì lợi hại thế ạ? Không phải chỉ là đâm mười ba kim lên huyệt vị ư, nếu như thế, chẳng phải:chỉ cần tìm được mười ba huyệt vị này đều có thể được gọi là mười ba kim đoạt mệnh sao?” Một bác sĩ trẻ tuổi hỏi người thầy ngồi bên cạnh mình.
“Đương nhiên không phải như thế.” Bác sĩ lớn tuổi lắc đầu: “Mười ba kim đoạt mệnh, từng kim khác nhau, kim nào cũng che giấu sự huyền bí. Nói một cách đơn giản, khi từng cây ngân châm đâm vào trong cơ thể đều có thể đạt tới hiệu quả khóa khít”
“Khóa khí! Từng cây ngân châm!”
Bác sĩ trẻ tuổi há to miệng, anh ta học Đông y, từng nghe tới thuyết pháp khóa khí. Nếu một người có thể sử dụng ngân châm khóa khí, vậy đã chứng tỏ trình độ châm cứu của người này đã đạt đến trình độ siêu phàm thoát tục rồi, mà mỗi kim trong mười ba kim đoạt mệnh này đều có thể đạt tới hiệu quả khóa khí, còn là cơ bản nhất? Điều này… quá khó tin!
“Mau xem đi, rung, đang rung kìa!
Đúng thật là rung châm!”
Không biết là ai hô lên một tiếng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên màn hình lớn, trong màn hình, mười ba cây ngân châm đâm trên mặt bàn đang rung rung với tần suất nhanh khó mà nhìn thấy.
Lúc này, không có tiếng kêu hoảng hốt, không có tiếng la hét, chỉ có nín thở tập trung.
Mỗi người đều hết sức tập trung nhìn màn hình, không dám thở mạnh, ánh mắt bọn họ như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật vậy.
Cho dù mấy người Diêm Lập đã từng thấy rung châm, nhưng lúc này, ánh mắt bọn-họ vẫn vô thức bị rung châm hấp dẫn, lộ ra vẻ mặt say mê.
Một lúc lâu sau đó, một bác sĩ tóc hoa râm lấy lại tinh thần trước, không nhịn được nói: “Hạ châm bằng cách rung cổ tay, đạt đến sức lực sâu vào gỗ ba phân, mô phỏng huyệt vị cơ thể người trên mặt bàn trống trải, còn sử dụng mười ba kim đoạt mệnh, thêm cả rung châm vào trong đó! Đây thật sự là… quái vật mà!”
Không ai phản bác lời của bác sĩ già này, một cái hạ châm ngắn ngủi đã làm được nhiều chuyện như vậy, không phải quái vật thì là cái gì? Dùng thiên tài cũng không đủ để miêu tả!
“Đông y được cứu rồi! Đông y được cứu rồi!”
Có người hô to, đôi mắt ngấn lệ, tất cả mọi thứ Trương Thác thể hiện ra đã không đơn giản chỉ khiến ông ta giật mình, mà là cảm động. Thủ pháp cao siêu như vậy khiến người ta muốn ghen tị cũng không thể, đây thật sự là vinh dự tối cao của Đông y, là một tồn tại tựa như cột mố!
c “Tiểu sư phụ, cậu kế thừa ai vậy?
Là bậc thầy nào thế?” Có người không nhịn được hỏi.
“Xin lỗi, không thể nói ra được.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!