Chương 1173:
Trong mắt thế hệ trẻ tuổi hai người nhàn nhã nằm trên ghế dài lộ ra vẻ nghỉ ngờ, sau đó rống to một tiếng: “Người nào kêu gào ở đây!”
“Người sẽ giết các người!”
Một tiếng “Rầm” nặng nề vang lên.
Cổng chính của nhà họ Chúc bị một lực lớn tác động, trực tiếp vỡ tanh bành.
Hai người thanh niên Chúc Thị còn chưa kịp làm gì đã cảm thấy cả người không thể nhúc nhích, không phải bọn họ không thể cử động, mà là không dám.
Tâm lý sợ hãi từ trong nội tâm khiến bọn họ không đào lên nổi chút sức lực nào.
Người trước mặt gây ra áp lực tựa như một tòa Thái Sơn, chiếc mặt nạ quỷ kia sống động vô cùng, lộ ra răng nanh sắc nhọn như muốn ăn thịt người.
“Anh…” Một thanh niên Chúc thị răng run cầm cập, không phải bọn họ quá yếu, mà người đứng trước mặt này mang đến uy áp quá mạnh mẽ.
Thị tộc không xuất hiên, tuy rằng năng lực mạnh mẽ nhưng chung quy do kinh nghiệm chiến đấu quá ít.
Trương Thác được người ta gọi là quân vương địa ngục, người chết dưới tay anh chồng chất như núi, chẳng cần anh phải nói cái gì, chỉ là cái loại cảm giác áp bách này đủ khiến người ta sợ hãi không thôi.
Trương Thác không nhiều lời vô nghĩa nữa, trực tiếp tung ra hai cú đấm khiến đầu hai người nổ tung, máu tươi bắn ra tứ phía.
“Kẻ nào dám đến nhà họ Chúc gây sự!” Một người đàn ông trung niên lao ra, là thực lực cảnh giới Ngự Khí.
“Tu hú chiếm tổ mà cũng dám ở đây hô to gọi nhỏ!” Bạch Trình đạp không chém ra một đao, một hơi thở sắc bén hỗn loạn bay thẳng vào người người đàn ông nhà họ Chúc.
Sau khi vô số linh thạch được vận chuyển lên đảo, đại trưởng lão không hề do dự vứt toàn bộ vào tán linh trận, ở giữa nguồn linh khí nồng đậm như vậy, Bạch Trình đã thành công đột phá, anh ta vốn chẳng phải kẻ yếu đuối, thân là đời sau của bộ tộc người giữ mộ, huyết mạch của anh ta rất mạnh mẽ, phải nói là vô cùng mạnh mẽ, không đạt được Ngự Khí chẳng qua do thiếu một cơ hội mà thôi.
Vô số bóng người từ các hướng khác nhau đổ về đại viện của nhà họ Chúc, chém chém giết giết hết sức căng thẳng.
Không phải toàn bộ người của Chúc Thị đều có mặt ở nhà họ Chúc, lúc này, trong sân nhà họ Chúc chỉ có hơn trăm người, so với vô số Địa Ngục Hành Giả đến đây thì hoàn toàn bị áp đảo, đơn phương chém giết.
Trừ những cao thủ Ngự Khí hạng nhất, thì võ giả bình thường của Chúc Thị so với người của đảo Ánh Sáng, chỉ có thể chịu tra tấn đến chết.
Trong Chúc Thị có tổng cộng hơn mười cao thủ cảnh giới Ngự Khí, mà ở Đảo Ánh Sáng, bởi vì trên đảo nồng đậm linh khí nên đám người Bạch Trình đều đã đạt đến Ngự Khí, tuy rằng thời gian hơi ngắn nhưng kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ không phải là thứ mà cao thủ Ngự khí của Chúc Thị có thể so sánh.
Người đàn ông trung niên của Chúc Thị hiển nhiên đã tiến vào cảnh giới Ngự Khí sớm hơn Bạch Trình rất nhiều rồi, nhưng giờ phút này phải chống đỡ đao lớn của Bạch Trình chỉ có thể liên tục tháo chạy.
Một người trung niên mặc đồ đen đạp không phía trên, giọng nói như chuông đồng: “Kẻ nào dám xông vào Chúc Thị càn rỡ! Giết!”