Chương 913:
Tự nhiên thu hút sự chú ý.
Nhưng nếu không để ý thì không để ý, chuyện này không có gì đâu, Trần Lạc Thần chỉ là ra ngoài chơi với các huynh đệ, ngày mai sẽ đi thành cổ.
Ở đây không phải để tìm ai đó! Địa điểm tổ chức tiệc được chọn ở một khách sạn lớn nhất Thái Thành.
Hơn nữa, dưới ảnh hưởng của thành Cổ gia, người dân Thái Thành đều là người biết võ, thích xem các trận đấu quyền anh và đánh nhau.
Vào sảnh của lễ đường.
Có thể thấy, trong đại sảnh còn có một võ đài đặc biệt, trên đó có rất nhiều các đấu sĩ.
Thiết kế chỗ ngồi ở sảnh cũng rất thú vị.
Trên hàng ghế đầu tự nhiên có khách quý nhất, Trần Lạc Thần nhìn thấy chính là nhóm người cùng Tiểu Phi.
Chỉ là Trần Lạc Thần cũng có thể nhìn ra Tiểu Phi trong số đó, xem ra đã lẫn vào hoà nhập cùng đám đông từ lâu .
Tiểu Phi không muốn tụ tập với họ.
Vừa vặn, Trần Lạc Thần cũng không nghĩ tới đi cùng bọn hắn bắt chuyện.
Thành thật mà nói, nhóm người này đến với một cảm giác vượt trội và cảm thấy rằng họ là số một trên thế giới, còn những người khác, họ thậm chí không thèm nhìn thẳng.
Trần Lạc Thần càng lười quan tâm đến bọn họ.
Vì vậy, một vài người ngồi ở bàn xa nhất.
Chỉ là Trần Lạc Thần không để ý, sự xuất hiện của anh ta đã thu hút sự chú ý của một người phục vụ ở hiện trường, người phục vụ không khỏi lén lút liếc nhìn Trần Lạc Thần vài cái.
Sau khi chắc chắn, bọn họ đặt cái đĩa xuống, quay lưng bỏ đi và nói gì đó với bộ đàm.
Cùng lúc đó, ở trên hội trường .
Một người phụ nữ đoan trang và hào hoa xuất hiện và thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Cô có điệu cười cười khuynh quốc khuynh thành, đi thẳng tới phía một bàn người trước mặt, cũng chính là thí luyện đội.
“Anh Đoạn Phi, anh tới rồi!” Cô mỉm cười với một người đàn ông đang nheo mắt nhìn bàn người.
Khi cô nhìn thấy một người tên Đoạn Phi, khuôn mặt xinh đẹp của cô không khỏi đỏ bừng.
“Vũ muội muội, đã lâu không gặp!” Mà Đoạn Phi, khẽ nhướng mắt, khuôn mặt lạnh lùng cố nặn ra một nụ cười.
“Cô Tây Môn Vũ, cô vốn định đi cùng Phi ca với chúng tôi, nhưng khi chúng tôi xuống thang máy, cô đã biến mất. Để Phi ca đợi một lát!” Bên cạnh Đoạn Phi, một người đàn ông to lớn lên tiếng.
“Đừng nhắc tới, buổi trưa hôm nay xảy ra chuyện suýt chút nữa chọc tôi tức chết . Lúc băng bó muốn quay lại tìm hai tên kia, bọn họ liền chạy mất. Nếu như không phải cha tôi coi trọng thịnh yến lần này , tôi coi như đi khắp chân trời góc biển cũng phải đem bọn hắn tìm ra chém thành trăm mảnh!” Tây Môn Vũ hung ác nói.
“Ồ? Còn có ai khiêu khích Tây Môn Vũ? Nói cho chúng tôi biết đi , để Phi ca giúp cô báo thù được rồi!” Đại hán bên cạnh Đoạn Phi cười nói.