CHƯƠNG 59: CHẠM VÀO ÁM ẢNH LÚC BÉ
Trần Lạc Thần quay đầu nhìn lại, là Tô Lệ Hàm.
“Cậu cũng đến luyện xe?”
Trần Lạc Thần cười cười.
“Ừ, ngày mai tôi phải thi vòng hai, đúng rồi, ngày mai cậu có phải thi vòng ba không?” Tô Lệ Hàm vì chuyện lần trước, thi vòng hai không qua.
Đương nhiên muốn thi lại lần nữa.
Trần Lạc Thần gật gật đầu.
“Vậy tốt rồi, ngày mai chúng ta cùng nhau đi, hy vọng chúng ta đều qua!”
“Không vấn đề! Đi thôi, cùng nhau đến sân!”
Trước mặt Tô Lệ Hàm, Trần Lạc Thần cũng dần dần vui vẻ.
Không giống như trước đây, vẻ mặt căng thẳng khó xử.
Phải nói gặp nhiều hoàn cảnh lớn, nhân vật lớn đúng là có tác dụng.
Giúp rất nhiều trong cách nhìn của một người.
Luyện xe cả buổi trưa, đến ngày hôm sau, hai người đều tự tham gia vòng thi của mình.
Trần Lạc Thần thi khá thuận lợi, kỹ năng một lần là qua, thi viết cũng một lần qua.
Bằng lái chỉ là chuyện hai hôm nay mà thôi.
Đã hẹn trước với Tô Lệ Hàm, hai người gặp nhau ở cửa trường thi, sau đó cùng nhau đi ăn cơm trưa.
Trần Lạc Thần phải thi hai môn, đương nhiên muộn hơn Tô Lệ Hàm.
Lúc Trần Lạc Thần đi ra, quả nhiên đã thấy Tô Lệ Hàm đứng chờ.
Chỉ có điều, đứng cùng với Tô Lệ Hàm, còn có hai người một nam một nữ trẻ tuổi, đang nói chuyện với Tô Lệ Hàm.
Trần Lạc Thần từ từ đi qua, ba người đang nói chuyện hăng say, căn bản không chú ý đến Trần Lạc Thần.
“Lệ Hàm, lại nói hai chúng ta ngoại trừ lúc gặp mặt gia tộc ra, bình thường thật sự ít gặp, thế nào, cô một mình đến đây?”
Cô gái đối diện kia mặc dù cười, nhưng ngoài cười trong không cười, trong lời nói, luôn lộ ra một loại mỉa mai.
“Đúng thế Tô Gia Linh, chúng ta bình thường cũng rất ít liên lạc, nhưng mà cô cũng thật làm tôi bội phục, sao thế, đây lại là bạn trai mới đổi của cô?”
Lời nói của Tô Lệ Hàm với cô ta, giọng điệu rõ ràng cũng không tốt.
Giống như hai người là kẻ thù truyền kiếp vậy, gặp nhau, vô cùng đỏ mắt!
Đối chọi gay gắt!
Mà những lời này, khiến anh chàng đẹp trai bên cạnh Tô Gia Linh hơi thay đổi sắc mặt.
“Lệ Hàm, nói thế nào tôi cũng lớn hơn cô mấy tháng, theo bối phận, cô đúng ra nên gọi tôi một tiếng chị họ, cô nói đi, không lễ phép như vậy sao?”
Tô Gia Linh hơi tức.
Không sai, hai người đều là người nhà họ Tô, ba của Tô Gia Linh, đúng là bác ruột củ Tô Lệ Hàm.
Thêm Tô Kỳ, ba người là chị em họ.
Chỉ có điều, cùng tuổi cũng có cái tốt của cùng tuổi, đương nhiên cũng có cái khó xử của cùng tuổi.
Từ nhỏ đến lớn, vì nguyên nhân Tô Gia Linh và Tô Lệ Hàm đồng cấp.
Cho nên, hai bé gái thường xuyên đối nghịch nhau.
Từ nhỏ đã đối lập.
Dường như, bất kể là trên phương diện học tập hay đối nhân xử thế, Tô Lệ Hàm đều cao hơn Tô Gia Linh một bậc.
Bình thường trong nhà mở tiệc.
Câu nói đầu tiên của người lớn trong nhà là, Tiểu Dĩnh à, con học tập em gái con một chút đi!
Đây có lẽ đã trở thành ám ảnh lúc nhỏ của Tô Gia Linh rồi.
Cho nên, từ nhỏ Tô Gia Linh và Tô Lệ Hàm đã đối địch, hơn nữa còn thích ganh đua.
Mặc dù bây giờ đã trưởng thành rồi, nhưng mà, một số ám ảnh ganh đua lúc nhỏ vẫn còn.
Bởi vậy nói chuyện, cũng có mùi vị khác!
“Ha ha, tôi biết, Tô Lệ Hàm cô từ nhỏ cao lãnh, hơn nữa ánh mắt cao, nhưng như thế thì sao chứ, đến bây giờ, vẫn không có một người bạn trai, cô có biết cảm giác được một người đàn ông thương, là thế nào không?”
Tô Gia Linh ôm bả vai cười nói: “Ngay cả thi bằng lái, cũng phải tự mình đi, đâu giống Kiến Nam nhà chúng tôi, rời khỏi người ta một chút cũng không muốn, phải đi theo!”
Lý Kiến Nam cười, nhẹ nhàng ôm eo mỏng của Tô Gia Linh.
Giúp người phụ nữ của mình đối phó với em ho của cô ấy, nói không chừng lúc nào cô ấy vui lên, giao cơ thể cho mình thì sao!
Mà Tô Lệ Hàm nghe xong thật sự có chút không chịu nổi.
Mấy năm nay, cô vẫn luôn độc thân, ai đứng trước mặt cô show ân ái, cô cũng không có cảm giác gì.
Nhưng không ngờ được, hôm nay thi bằng lái, thế mà lại đụng phải chị họ Tô Gia Linh của mình cũng đến thi.
Hơn nữa Tô Gia Linh còn mang theo bạn trai đến trước mặt cô làm trò.
Hai người từ nhỏ so sánh đã thành quen, đừng đụng đầu nhau, đụng một cái, hai người đều ghét bỏ nhau.
Tô Lệ Hàm cực kỳ tức giận.
Nhưng lại không nói được gì.
“Lệ Hàm!”
Trần Lạc Thần vừa rồi vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn, nghe thấy Tô Lệ Hàm bị chê bai rồi, anh mới đứng ra.
“A! Trần Lạc Thần!”
Lúc nhìn thấy Trần Lạc Thần, Tô Lệ Hàm hoảng sợ.
Tình huống này, Trần Lạc Thần không nên đi ra, đây rõ ràng là muốn nhìn thấy tình trạng quẫn bách của mình sao!
“Hây, Lệ Hàm, vị này là ai đây?”
Tô Gia Linh dò xét trên dưới Trần Lạc Thần, nhìn thấy Trần Lạc Thần ăn mặc bình thường, lập tức vui vẻ ra mặt.
Bạn của mình đều có tên tuổi, mà bạn của Tô Lệ Hàm, chỉ có loại háo sắc này.
Hơn nữa người đàn ông này gọi Tô Lệ Hàm là gì?
Lệ Hàm?
Đây không phải là nói, giữa hai người có chuyện gì sao?
“Đây là Trần Lạc Thần bạn của tôi, sao thế?”
Tô Lệ Hàm ngược lại thoải mái giới thiệu với Tô Gia Linh.
“Áo áo, Tiểu Dĩnh anh còn tưởng anh ta có lẽ là em rể của em!” Lý Kiến Nam bên cạnh đã đưa đồng hồ trong tay ra.
Một chiếc Rolex màu vàng, muốn khoe sự ưu việt với Trần Lạc Thần.
Nhưng vừa nghe là bạn bè thì thôi đi.
“Sao có thể chứ Kiến Nam, Tô Lệ Hàm sao có khả năng tìm bạn trai chứ, con bé trong trẻo nhưng lạnh lùng! Hơn nữa anh nhìn người bạn này của Lệ Hàm đi, chỉ mặc quần áo thề này, sao có thể là bạn trai của Lệ Hàm được!”
Tô Gia Linh vừa cười vừa nói.
Cô ta trực tiếp nhắm vào Tô Lệ Hàm, hoàn toàn không suy nghĩ đến cảm xúc của Trần Lạc Thần đứng bên cạnh.
Rất rõ ràng trong mắt cô ta, Trần Lạc Thần đã tự động biến thành không khí rồi.
“Ha ha ha…” Nhưng mà, nghe xong mấy lời trào phúng này, Tô Lệ Hàm không giận mà vui.
“Cô sai rồi Tô Gia Linh, Trần Lạc Thần không chỉ là bạn học của tôi, mà còn là bạn trai tôi!”
Nói xong, Tô Lệ Hàm nhẹ nhàng đi tới bên người Trần Lạc Thần, khoác lên cánh tay của anh.
Trên người truyền đến xúc cảm mềm mại, làm cả người Trần Lạc Thần run rẩy.
Mình bây giờ thành bạn trai Tô Lệ Hàm?
Cái này đúng là điều mình muốn, nhưng không được, bây giờ lại dùng cách như vậy.
Khiến Trần Lạc Thần ngũ vị tạp trần.
Mà Tô Gia Linh và Lý Kiến Nam ở đối diện lại cùng nhau tính lại. .
“Ha ha, Tô Lệ Hàm, cô cố ý chọc giận tôi sao, xem như cô muốn tìm một người bạn trai so sánh với tôi, đặc biệt là sau ngày bà nội so sánh với tôi hôm đó, thì dù sao cũng phải tìm một người giống người chứ, cô cái dạng này?”
“Đúng rồi, hình như tôi vẫn chưa giới thiệu Kiến Nam cho cô, anh ấy là cậu chủ nhà họ Lý, cô biết Kiến Nam lái xe gì không? Ferrari, chỉ những thứ này, Tô Lệ Hàm, cô đã bại bởi tôi!”
Tô Gia Linh mặt đỏ rần.
Được, Tô Lệ Hàm thủy chung không nhận thua trước mặt cô ta đúng không, vây thì cứ so đi! Ai sợ ai!
Tô Lệ Hàm đương nhiên cũng không cam chịu yếu thế: “Ha ha, vậy thì có sao, vậy thì sao chứ, bạn trai tôi Trần Lạc Thần cũng là một Phú Nhị Đại, chỉ là anh ấy an phận mà thôi, không giống bạn trai người nào đó, chỉ biết khoe của!”
Tô Lệ Hàm nắm tay Trần Lạc Thần rất chặt, cô thật sự ra bất cứ giá nào rồi.
“Ha ha ha, cái gì? Trần Lạc Thần này cũng là phú nhị đại, còn là một phú nhị đại an phận? Tô Lệ Hàm cô thắng rồi, tôi thua, thật sự thua, chỉ chuyện này, tôi đã không sánh bằng cô!”
Tô Gia Linh cười lớn.
Mà lúc này trong lòng Trần Lạc Thần tràn đầy nghi hoặc.
Vừa rồi anh vẫn luôn giật mình, thì ra ám ảnh ganh đua từ bé lại lợi hại như vậy.