Chương 1215:
Còn Mã Bình, đã từng du học Anh Pháp và các nước.
Có thể nói đã có phong thái của một quý ông thì không thiếu quý phái.
Tuy nhiên so với Long gia của Long tổ, Mã gia của bọn họ tự nhiên kém hơn rất nhiều.
Do đó, hắn chỉ có thể ngồi trong tàu chở khách phía sau của hạm đội.
Chỉ người có danh tính cao nhất trong toàn đội mới được ngồi trên tàu chính.
Mà nhìn vào đều biết, Mã Binh thích vô cùng Long Phỉ Phỉ. Hiện tại nghe Mã Bình hỏi, mọi người nhìn Trần Lạc Thần trên dưới nhìn không ra cao hứng.
“Tôi không biết anh ta, chính Hiểu Phàm đã đề nghị anh ta cung tham gia buổi tiệc Thánh Đảo!”
Long Phỉ Phỉ nhíu mày, hiển nhiên là kiêu ngạo,cô thật hận cảm giác bị khống chế này.
Nhưng so với Mã Bình, người này có vẻ còn khó chịu hơn.
Bởi vì từ nãy giờ.
Anh rất im lặng.
Chẳng lẽ là muốn dùng sự im lặng này để thu hút sự chú ý của chính anh sao? Ha ha, toàn sâu bọ anh không thèm đếm tới.
Long Phỉ Phỉ nghĩ đến trong lòng chán ghét.
Trái lại, Mã Bình vốn có chút chọc phá trước đây nay đã trưởng thành và vững vàng hơn.
“Ồ? Vậy vị bằng hữu này, hẳn là danh môn không tầm thường đây?”
Nhìn Long Phỉ Phỉ thái độ đối với mình, trong lòng Mã Bình không khỏi có chút đố kỵ
Tuy nhiên, hắn chỉ có thể đi tàu bình thường, và có vẻ như anh chàng này, mặc mày khó chịu vì sự đố kỵ vẫn không khỏi có chút khúc mắc, lập tức phải hỏi thăm rõ ràng.
“Mà thôi, đừng hỏi Mã Bình. Tôi cũng nghĩ cậu ấy có tâm trạng không tốt khi ở một mình nên tôi dẫn cậu ấy đi chơi cho vui. Mọi người quen biết nhau một chút, nói không chừng sau này sẽ là bằng hữu! ”
Điền Hiểu Phàm lúc này nhìn thấy Mã Bình có chút chằm chằm vào vào Trần Hạo, liền vội vàng đổi chủ đề.
Một số người đã gặp nhau và nói về những điều khác.
Về phần Trần Hạo, chính là nhìn quanh đảo.
Chưa kể, khi đi chơi với họ, tâm trạng của anh quả thực tốt hơn rất nhiều. Anh cũng nghĩ, nếu cứ ôm mãi thế này, chẳng phải là phụ lòng với tấm lòng thành của cô ta Điền Hiểu Phàm, muốn trò chuyện vui vẻ với bọn họ.
Tại thời điểm này.
Có một tiếng nổ.
Một loạt phát nổ trực tiếp trên đầu mọi người. Ngay sau đó, tại bến cảng, lài là 1 loạt phát nổ tập thể tại cảng.
Khá ngoạn mục.
“Haha, bằng hữu thất lạc đã lâu, cuối cùng cũng đợi được ngươi tới!”
Sau những người này, bước ra một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest.
“Khương Dũng!”
“Mã Bình, đã lâu không gặp, ta chờ các ngươi rất lâu! Đại tiệc bắt đầu rồi!”