Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Cô Vợ Nữ Cường Của Tổng Giám Đốc Chu Hạo Full

Chương 141

Mọi người ai cũng lo lắng sợ Chu Hạo nổi giận mà làm hại gì An Hạ, lúc trước thì không lo nhưng bây giờ An Hạ đang mang thai cơ thể bị suy yếu trầm trọng không thể chống lại được sức mạnh của Chu Hạo.

Thiên Băng đưa con cho Lãnh Thần bế, bản thân đứng lên đi tới đi lui, mắt dán vào cánh cửa đóng chặt kia. Cô ấy không thể bình tĩnh được nữa mà nói:

“Hay để con vào xem sao, chứ im lặng như thế này lỡ có án mạng thì như thế nào?”

Cô ấy định nâng bước chân đi thì Lãnh Thần một tay ôm con, một tay ôm eo Thiên Băng kéo cô ấy lại trấn an:

“Em đừng có manh động, anh tin Chu Hạo không làm gì An Hạ đâu, không chừng họ đang ôn lại tình cảm cũng nên.”

Lãnh Thần rất ít nói, một khi cậu nó ra câu nào đều có lý và khiến cho Thiên Băng hoàn toàn không chống cự được mà thỏa hiệp. Tuy là như vậy nhưng cô ấy vẫn không thể nào yên tâm khi chị dâu ở một mình đối phó với anh hai như vậy.

Lúc này nội Chu mới lên tiếng.

“Con cứ để tụi nó tự giải quyết đi, Hạo nó làm gì cháu dâu và chắt của nội thì nội không tha cho nó đâu.”

Bên ngoài cãi qua cãi lại lo lắng bao nhiêu thì bên trong lại tình cảm bấy nhiêu, Chu Hạo ôm thật chặt An Hạ mãi một lúc lâu mới chịu buông ra, cơ thể mềm mại của An Hạ khiến cho đáy lòng anh không nhịn được mà muốn kìm hãm cô ở bên mình mãi mãi cho thỏa thích.

“Chúng ta nên đi ra ngoài thôi, không bọn họ lại làm ầm lên.”

Lúc này An Hạ mới nhớ ra còn có nhiều người đang đợi mình, cô vội mang dép vào cùng anh bước ra cửa. Vừa mở cửa ra thì bao ánh mắt đều đổ dồn về phía họ. Mặt An Hạ đỏ bừng lên ngại ngùng, cô được anh đỡ cho ngồi xuống ghế sô pha. Mặt ai nấy giờ đây đều hiện rõ sự kinh ngạc trên đó, An Hạ cười ngượng nhỏ giọng lên tiếng:

“Không cần làm quá vậy đâu, tụi con chỉ nói chuyện chút thôi mà.”

Thiên Băng là người có ý kiến trước tiên, cô ấy khá bất mãn vì anh trai dám đùa giỡn với mọi người. “Anh hai sao lại đối xử với mọi người như vậy? Anh hại bọn em ngoài đây lo cho chị dâu gần chết.” Cứ nghĩ Chu Hạo sẽ giống như cô, nhưng không mặt anh hết sức bình tĩnh mà còn trả lời một cách thản nhiên nữa.

“Lâu ngày không được ôm vợ tâm tình, tốn có chút thời gian có cần phải bắt bẻ anh như vậy không?”

Thiên Băng như không tin vào những gì cô ấy vừa nghe, tay chỉ vào thẳng mặt mình rồi nhìn xung quanh. Hơi thở phập phồng lên xuống nói không được mà nhịn lại không xong. Lãnh Thần xót vợ đỡ cô ấy ngồi xuống còn tiện tay vuốt lưng cho cô nguôi đi cơn giận.

Đến lượt nội Chu không vui lên tiếng: “Anh cũng biết cách trêu mọi người lắm, còn nói không chấp nhận con vậy mà giờ đây xem đi. Ôm vợ chặt đến mức không có khe hở luôn mà.”

Mọi người xung quanh ném ánh mắt khinh bỉ về phía Chu Hạo. Bọn họ cứ tưởng sẽ có màn giận cá chém thớt vì An Hạ lén mang thai không thông báo, vậy mà trước mặt họ giờ đây chỉ toàn là cẩu lương thật tức chết mà.

An Hạ lấy cùi chỏ thụt vào bụng anh nhắc nhở nhưng Chu Hạo vẫn như vậy, anh nhún vai trông bất cần đời. Ngoài vợ và con của anh ra, anh không để ý đến cảm giác của ai cả.

“Con chỉ nói không tự nguyện có con, chứ có nói không cần vợ đâu. Là tự mọi người từ đầu đến cuối suy viễn mà thôi.”

Ba mẹ An Hạ nhìn cậu con rể của mình chỉ biết lắc đầu bất lực, nhưng không phải thất vọng mà là vui vẻ vì thấy Chu Hạo thương con gái mình vô điều kiện như vậy. Xem ra An Hạ tìm đúng người rồi, coi như tình yêu cần có thử thách đi, sau cơn mưa trời lại sáng bây giờ tụi nó hạnh phúc là ông bà mãn nguyện rồi.

An Hạ mấy ngày sau lập tức nghe theo lời Chu Hạo dọn về chỗ ở lúc trước của hai người, nhìn căn nhà quen thuộc cô nhớ lại tình cảnh của mình lúc đó chỉ muốn rời khỏi chỗ này càng sớm càng tốt. Không ngờ năm năm sau mình một lần nữa bước chân vào căn nhà này và còn sống chung với người mình từng ghét bỏ.

Chu Hạo chú ý quan sát mọi hành động và thái độ của cô, anh biết An Hạ còn nhớ chuyện xưa nên đi đến ôm lấy vai cô khẽ thì thầm:

“Nếu em còn ám ảnh vụ năm đó thì chúng ta mua căn biệt thự khác ở có được không?”

An Hạ vội lắc đầu xong nhìn anh mỉm cười thật tươi nói:

“Không được, nơi đây là kỉ niệm của chúng ta, dù vui hay buồn thì nó vẫn gắn bó với em và anh. Từ nay về sau em, anh và con sẽ sống ở đây mãi mãi không đi đâu hết.”

“Được, tất cả nghe theo ý của em.”

Anh cưng chiều hôn lên mái tóc suôn mượt của cô, ánh mắt yêu thương không rời khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn kia.

“Hai người quên con luôn rồi sao?”

Thiên Bảo được quản gia Lý dắt vào, mặt mếu máo nghẹn ngào nhìn hai người tình cảm trước mặt. Cậu vốn dĩ rất nhớ ba, khi nghe tin ba và mẹ ở bên nhau cậu sẽ có cả ba và mẹ cậu vui lắm.

Chu Hạo và An Hạ cùng lúc xoay người ra sau, nhìn thấy Thiên Bảo đứng đó giận dỗi nhìn họ mà nhịn không được cười khẽ. Chu Hạo buông cô ra đi đến bế nhóc lên:

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!