Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Năm nay là thọ tám mươi của Doãn lão phu nhân, vậy nên dĩ nhiên người của Doãn gia sẽ tổ chức đại thọ long trọng. Không chỉ Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu, mà cả Doãn Tư Thần cũng cần phải trở về.

Ba năm trước đây, Doãn lão phu nhân đã chính thức chuyển giao vị trí chủ tịch tập đoàn Doãn thị cho Doãn Tư Thần, sau khi giao quyền toàn bộ tập đoàn cho cháu trai thì từ đó bà chỉ ở nhà an hưởng tuổi già, hiếm khi xuất hiện trước mặt người ngoài.

Giờ đây tin tức về đại thọ tám mươi của bà quả thật đã khiến các gia tộc lớn nhỏ trong giới thượng lưu phải nghe ngóng, trong mắt họ thì bà là một truyền kỳ bất hủ, người đã gánh vác tập đoàn Doãn thị đi qua hai biến cố trọng đại.

Chính nhờ ánh mắt tinh tường, tuệ nhãn anh minh mà bà đã chọn được viên minh châu bị lưu lạc của Vân gia cưới về làm cháu dâu, và sinh ra người thừa kế đời thứ tư của Doãn gia – Doãn Ngự Hàm.

Doãn lão phu nhân đã tiến thoái đúng mực, lựa chọn từ bỏ sự nghiệp và quyền lực khi đang ở trên đỉnh vinh quang, càng minh chứng cho khí phách huy hoàng của đế quốc thuộc về tập đoàn Doãn thị.

Suốt ba năm qua từ khi ly hôn, Doãn Tư Thần tuyệt nhiên không có bất kỳ tin đồn tình cảm với người phụ nữ nào, vì vậy không ít người đã suy đoán Doãn lão phu nhân sẽ nhân dịp đại thọ này để tạo cơ hội cho cháu trai tìm hiểu và làm quen vài cô gái, từ đó bà sẽ chọn ra người phù hợp để cưới về làm dâu trưởng của Doãn gia.

Vậy nên khắp nơi từ Trung Quốc, thậm chí là cả vài gia tộc lớn ở Châu Âu, chỉ cần trong nhà có con gái chưa chồng thì đều muốn tận dụng cơ hội này, bằng mọi giá phải lấy được thiệp mời đến mừng đại thọ, tranh thủ làm quen chiếm thiện cảm của Doãn Tư Thần.

Nhỡ may chó ngáp phải ruồi, nếu được lọt vào mắt xanh của vị đế vương cao cao tại thượng kia thì cuộc đời sẽ bước sang trang mới!

Chỉ cần con gái gia tộc nhà họ được gả cho Doãn Tư Thần, đồng nghĩa với việc có được sự hậu thuẫn cực kỳ cường đại, không những có được nền móng bành trướng vững chắc ở Trung Quốc, mà còn có thể dễ dàng mở rộng quyền thế ra nước ngoài.

Mà nếu không phải là vợ, thì làm tình nhân của Doãn Tư Thần cũng đã đủ có một chỗ đứng trong giới thượng lưu.

Chẳng đợi trưởng bối trong nhà phải suy tính, chỉ với vẻ ngoài mị hoặc của Doãn Tư Thần thì phụ nữ đã muốn lao vào anh như thiêu thân. Không chỉ các cô gái còn độc thân, mà kể cả những người đã có hôn ước hoặc đã kết hôn cũng mong mỏi có được một thiệp mời đến đại thọ lần này.

“Bà nội, bọn con biết rồi ạ.” Doãn Ngự Hàm ngoan ngoãn trả lời: “Bọn con nhất định sẽ về nhà trước lễ mừng đại thọ của bà cố. Bà nội đừng hối bọn con nữa, bọn con chưa về là vì có chuyện quan trọng. Còn nữa, nữ hoàng Anh muốn gặp daddy, daddy còn phải tham gia nhiều hội nghị với các thành viên của nghị viện, xong việc thì bọn con sẽ về nhà ngay.”

Cố Miểu đến gần di động nói thêm: “Bà nội, Doãn gia chúng ta đã gửi hết thiệp mời rồi sao? Còn thiệp nào không ạ, có thể cho con một tấm thiệp được không?”

Nghe được giọng nói của Cố Miểu, Doãn phu nhân bất giác mỉm cười nhẹ nhàng: “Cháu ngoan, con muốn lấy thiệp mời làm gì? Chỗ của bà nội còn dư hai tấm thiệp, hai đứa có bạn bè nào muốn mời thì cứ mời tới.”

So với sự nghịch ngợm của Doãn Ngự Hàm thì Doãn phu nhân có phần thương yêu và đau lòng cho Cố Miểu hơn, vì mỗi lần cậu nhóc gặp rắc rối đều là do trò phá phách của Doãn Ngự Hàm. Mấy trò ranh của hai tiểu quỷ này có thể qua mắt người khác, nhưng sao có thể qua mắt các trưởng bối trong nhà.

Nghe thấy còn thiệp mời, Cố Miểu và Doãn Ngự Hàm cùng ôm nhau kích động vui sướng hét lên tưng bừng, phản ứng này của hai cháu trai khiến Doãn phu nhân hơi ngạc nhiên, bà nhẹ nhàng nói: “Nếu hai đứa thật sự muốn mời bạn của mình đến thì cứ mời, dù là con nhà bình dân vẫn không sao, bà đều đồng ý.”

Doãn Ngự Hàm vội vàng nói: “Bà nội, chừng nào bà mới gửi thiệp mời cho con?”

“Cái thằng khỉ nhỏ này, làm gì mà gấp gáp vậy hả? Bà nội sẽ kêu người gửi gấp sang cho con ngay, nhưng phải hứa là không được gây rắc rối gì đấy!” Doãn phu nhân nhẹ nhàng nói.

“Vâng, vâng, vâng, tuân mệnh lão phật gia đại nhân~!” Hai bánh bao nhỏ đồng thanh đáp.

Cúp điện thoại, hai cậu nhóc mừng rỡ ôm chầm lấy nhau nhảy cẫng lên, mặc kệ bột mì đang dính đầy trên tay và cả người.

Hề Hề đang ở ngay đó gói sủi cảo, trong đáy lòng cô tràn ngập khổ sở buồn bã, vất vả lắm cô và hai con trai mới được ở bên nhau, mà giờ hai đứa bé lại chuẩn bị rời khỏi đây.. Nhưng cô biết mình không có tư cách hay lý do gì để ngăn cản hai đứa bé trở về Doãn gia! Ai da, thật là rối rắm quá mà!

Dù là Doãn Ngự Hàm hay Cố Miểu thì thiệp mời của hai cậu nhóc chính là dành cho mommy! Hơn ai hết thì hai bánh bao nhỏ rất mong muốn Hề Hề trở về Trung Quốc để thời gian mommy ở bên các cậu sẽ nhiều hơn nữa.

Hề Hề thấy bộ dáng vui vẻ của hai cậu nhóc thì động tác gói sủi cảo vô thức chậm dần lại, cô lặng lẽ rũ mắt xuống để hai cậu nhóc không nhận ra tâm tình của mình.

Cô biết so địa vị, so tài phú thì để hai đứa bé ở lại Doãn gia vẫn tốt hơn là ở bên cạnh cô, dù cô là mẹ ruột đi chăng nữa nhưng bản thân hoàn toàn không có đủ quyền hạn để giành lấy hai con trai, cô lấy gì để cạnh tranh giành quyền nuôi con chứ?

Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu nhảy nhót mấy vòng, sau đó mới nhận Hề Hề không ổn.

“Mommy?” Hai cậu nhóc đồng thanh gọi, cả hai cậu chạy đến ôm chân Hề Hề: “Mommy không vui?”

Đây rõ ràng không phải là câu hỏi, mà là một câu khẳng định!

Hề Hề miễn cưỡng cười cười: “Không có gì, mommy chỉ vui cho hai đứa thôi. Dù sau này không có mommy ở bên cạnh thì hai con vẫn được chăm sóc rất đầy đủ.”

Lúc này Tiểu Vương mang theo một đống quần áo vừa được gấp chỉnh tề, bước vào nói: “Hề Hề tiểu thư, đã lâu chị không về nước rồi, hiện tại chị đã là nhân viên của tập đoàn Doãn thị, chị cũng nên về Trung Quốc chứ?”

Ánh mắt hai bánh bao nhỏ bỗng nhiên long lanh tràn ngập chờ mong nhìn Hề Hề, cô thấy vậy thì đáy lòng càng rối bời.

Cô đã từng hứa với ba mẹ tuyệt đối không trở về Trung Quốc.

Trở về đồng nghĩa với việc phải nhận lời cầu hôn của Mặc Tử Hân, trở thành dâu của Mặc gia.

Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc lấy Mặc Tử Hân, càng không muốn anh mất thời gian vì cô.

Mặc Tử Hân đối xử với cô thế nào, cô hiểu rất rõ, chính vì vậy cô càng không thể ưng thuận..

Bởi vì cô không muốn lừa gạt Mặc Tử Hân, không yêu thì chính là không yêu!

Tình cảm vốn dĩ không có đạo lý, lại càng không có bất kỳ nguyên tắc nào cả!

“Thật sự xin lỗi!” Hề Hề há miệng thở dốc, lời tiếp theo lại không thể nào nói ra.

Tiểu Vương đã sớm đoán trước Hề Hề sẽ cự tuyệt, liền nói: “Hề Hề tiểu thư trước giờ không trở về Trung Quốc là có lý do gì khó nói sao? Nhưng hiện tại chị đã là nhân viên của tập đoàn Doãn thị, nếu chị không về thì sẽ tính là vi phạm hợp đồng lao động, không chừng còn phải bồi thường hợp đồng nữa..”

Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu nhìn Tiểu Vương với đôi mắt quỷ dị trợn tròn, nháy mắt đã kịp thời hiểu ý tứ của Tiểu Vương, chỉ là hai bánh bao nhỏ cực kỳ khôn khéo giữ im lặng không nói một lời.

Hề Hề nghe Tiểu Vương nói vậy, khẽ gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, chị đã hứa với ba mẹ, trừ phi nhận lời cầu hôn của Mặc gia đại thiếu gia, nếu không thì bất luận lý do gì vẫn không được trở về Trung Quốc. Trường hợp phải đền bù tiền vi phạm hợp đồng thì chị sẽ nghĩ cách gom góp..”

Hóa ra là lý do này đây!

Ánh mắt Tiểu Vương loé sáng, lại hỏi tiếp: “Không có cách nào khác hay sao?”

Hề Hề chần chừ một chút, mới trả lời: “Cũng không phải không có, nếu không muốn như vậy thì chỉ còn con đường duy nhất là chấn hưng Vân gia!”

Đôi mắt của ba người còn lại trong phòng tức khắc sáng ngời!

Ngược lại với sự hy vọng trong mắt đối phương, Hề Hề bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Chấn hưng Vân gia? Sao có thể chứ.. Ba năm trước Vân gia gần như đã bị phá hủy, toàn bộ sản nghiệp đều đã sụp đổ, thậm chí là biến mất trên danh sách các gia tộc trên thế giới. Chị chỉ là một phiên dịch viên nhỏ nhoi, trách nhiệm phục hưng Vân gia thật sự quá nặng nề, vượt quá tầm với của chị. Cho nên.. thật xin lỗi, chị không thể trở về. Tiểu Vương, bọn nhỏ đành nhờ em chăm sóc, chị.. chị..”

Nói tới đây thì Hề Hề nghẹn ngào, không thể thốt nên lời nữa, cô vội vàng rửa tay rồi rời khỏi bếp, trở về phòng mình đóng cửa lại.

Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu nghe thấy Hề Hề không chịu trở về Trung Quốc thì lập tức xụ mặt buồn bã. Còn Tiểu Vương liền đem mọi chuyện nói lại Tiểu A, rồi hai người họ lại bù đầu cùng nhau nghĩ cách.

Doãn Ngự Hàm lạch bạch chạy đến phòng của Hề Hề, thấy cửa phòng đang khóa chặt, lại đưa mắt nhìn sang Tiểu Vương và Cố Miểu, tròng mắt cậu nhóc đảo một vòng, đột nhiên xẹt qua một suy nghĩ!

“Anh hai, em có cách này!” Doãn Ngự Hàm mở miệng nói: “Nhưng cần có anh giúp một tay!”

Ai nha, ‘sáng kiến’ của Doãn Ngự Hàm thì không cần phải bàn rồi, đảm bảo nhất định Cố Miểu sẽ gặp rắc rối cho xem! À không, lần này thì cả hai cậu nhóc đều sẽ gặp rắc rối!

Cố Miểu đối với Doãn Ngự Hàm chính là tuyệt đối phục tùng, vừa nghe vậy thì đôi mắt màu hồng bảo thạch tức thì loé lên: “Mau nói đi!”

Doãn Ngự Hàm chu chu cái miệng nhỏ: “Thân thể em rất khoẻ mạnh, đó là nhờ di truyền từ mommy, dù làm gì vẫn không bị bệnh, cho nên em muốn giả bệnh cũng khó lắm. Anh hai, lần này anh hãy chịu khó giả bệnh, còn em sẽ giả bị thương, cố lên!”

“Được!” Cố Miểu không hề do dự, gật gật đầu thật mạnh.

Tiểu Vương đứng bên cạnh há hốc miệng kinh ngạc, vẻ mặt như muốn khóc.

“Hai vị tiểu thiếu gia có thể tha cho tôi không, nếu hai cậu mà trở thành một người thương binh, một người bệnh binh thì tôi sẽ không thể sống nổi để nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu!” Tiểu Vương chắp tay muốn vái lạy cầu xin hai cậu nhóc: “Có thể nghĩ cách khác không?”

Cố Miểu lắc đầu nói: “Dì Tiểu Vương à, lần này phải thật sự bệnh mới thành công được, chứ làm gì có cách nào để mommy mềm lòng bây giờ?”

Doãn Ngự Hàm gật gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy, dì Tiểu Vương, chuyện này còn cần dì giúp đỡ đó!”

* * *

Hề Hề trốn trong phòng không bao lâu thì liền nhận được điện thoại của Doãn Tư Thần: “Tôi đang trên đường đến London để dự một cuộc hội nghị triển lãm, em lập tức chuẩn bị cho công việc đi.”

Nghe vậy thì cô cũng phải mặc kệ tâm tình đang rối bời của mình, vội vàng chuẩn bị đồ đi đến hội trường nơi diễn ra hội nghị. Đây là công việc, dù có xảy ra chuyện gì thì cô vẫn phải công tư phân minh làm tròn phận sự.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!