Chương 2801
Thượng Kha lấy điện thoại, bấm dãy số đã lâu không gọi: “Tư Thần, lâu rồi không gặp!”
Doãn Tư Thần nhận được điện thoại của Thượng Kha, thật sự rất kinh ngạc, đặt công việc trong tay xuống, đứng lên nói: “Thượng Kha, cậu cuối cùng cũng chịu liên lạc với tôi rồi sao? Sao? Có phiền phức gì không giải quyết nổi cần tôi giúp à?”
Thượng Kha thở dài nói: “Có cần hiểu tôi vậy không? Câu này của cậu làm tôi không còn gì để che giấu nữa!”
Doãn Tư Thần cười ha ha: “Sao? Ở Scotland nuôi bò đến mức có tình cảm rồi sao? Thật sự không quay về à?”
“Tạm thời vẫn chưa muốn trở về.” Thượng Kha nói: “Ở đây rất tốt, bà cụ còn sống một ngày nào thì ngày đó tôi không muốn trở về.”
Bởi vì chỉ cần ông ta trở về thì có nghĩa sẽ có vô số phiền phức.
Doãn Tư Thần cũng biết chuyện này, nhanh chóng vào chủ đề: “Có chuyện gì cần tôi giúp đỡ.”
“Thật sự có một chuyện nhỏ.” Thượng Kha nói: “Đứa nhỏ Tiểu Cẩn chạy đến chỗ tôi trốn, nói gì cũng không chịu về. Bà cụ sai người đến tìm, để tôi chắn cho. Nhưng đây không cách lâu dài, tôi không thể ra tay được, một khi tôi ra tay thì sẽ có dấu vết, hơn nữa tôi cũng không thể nhằm vào bà cụ, dù sao bà ấy cũng là mẹ của tôi, cho nên anh hãy giúp tôi đối phó chuyện này. Cháu trai tương lai của tôi sẽ luôn luôn cung cấp sữa bò tươi ngon cho cậu, thế nào?”
Doãn Tư Thần tức giận cười: “Tôi thèm chút sữa bò đó của cậu à! Chuyện đó của nhà cậu, ai cũng không muốn dính vào, vướng tay chân.”
“Tôi biết.” Thượng Kha thở dài nói: “Chính vì vậy tôi mới tìm cậu giúp, Người khác tiếp tay làm việc xấu sẽ bị mắng, nhưng bà cụ không mắng cậu.”
Doãn Tư Thần nói: “Chuyện của Tiểu Cẩn, tôi cũng có nghe nói, lần này đứa nhỏ hiếm thấy có lòng phản nghịch, nhưng vẫn còn quá non nớt, không phải đối thủ của bà cụ.”
“Cho nên cậu nghĩ ra một cách, giải quyết một lần hết phiền phức này đi.” Thượng Kha nói: “Tôi thật sự không có cách mới tìm cậu giúp đỡ. Cậu không thể từ chối! Nói thế nào đi nữa Tiểu Cẩn cũng là đứa trẻ cậu nhìn lớn lên.”
“Cậu vẫn thật là…” Doãn Tư Thần bất lực thở dài, nói: “Được, tôi đồng ý chuyện này. Bà cụ đã bao nhiêu tuổi còn không buông nhà họ Thượng, thật sự quá đáng.”
“Vậy tôi đợi tin vui của cậu.” Thượng Kha cười nói: “Được rồi, không nói nữa, tôi làm việc đây, cậu nhớ lo chuyện của tôi.”
Hai người lại nói mấy câu rồi cúp điện thoại, Doãn Tư Thần lắc đầu bất lực. Tình cảm cùng nhau lớn lên không thể so với người khác. Chuyện của Thượng Kha, ông phải quản.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!