Chương 2770
Đám người đó không làm gì được Doãn Nhất Nặc, bèn nhắm mục tiêu vào Mễ Tiểu Anh: “Tiểu Anh, tuy cháu và Ngự Hàm còn chưa chính thức kết hôn, nhưng cháu cũng là mợ chủ ván đã đóng thuyền của nhà họ Doãn. Chuyện kết hôn của Nhất Nặc, cháu là chị dâu phải quan tâm nhiều vào, không thể con chó con mèo nào cũng đẩy đến trước mặt nó được.”
“Bà thím chín, có bà trấn giữ, chuyện kết hôn của Nhất Nặc không sai sót được đâu ạ.” Mễ Tiểu Anh khéo đưa đẩy nói: “Chị dâu còn chưa vào cửa như con, khó mà khoa tay múa chân những chuyện như thế này được đâu. Bà thím có người thích hợp thì gửi thông tin đến chỗ cháu, cháu lựa lúc nào Nhất Nặc rảnh rỗi sẽ đưa cho cô ấy xem, thấy ưng ý rồi để cô ấy lén gặp mặt, thế nào ạ?”
“Cũng được, Tiểu Anh, vẫn là cháu đáng tin cậy, vậy để bà thím bảo đứa nhỏ chuẩn bị thông tin, cháu nói giúp thêm mấy khen ngợi nhé! Đứa nhỏ Nhất Nặc nghe lời cháu nhất.”
“Ôi, bà thím chín, cháu nhớ rồi ạ, vậy cháu đi làm việc trước ạ!” Mễ Tiểu Anh vội cuống quíu chạy đi.
Doãn Ngự Hàm đang cúi đầu nói chuyện với Doãn Ngự Trinh, hình như đang bàn bạc về chuyện vào ngày tế tổ cần chuẩn bị thêm một số thứ.
Đang nói chuyện, Doãn Ngự Hàm nghe thấy tiếng bàn tán của đám người sau lưng anh.
“Ôi, tiền lương tháng này tôi lại tiêu hết rồi! Tháng này chỉ có năm mươi ngàn tệ, đủ làm gì chứ! Doãn Ngự Hàm cũng keo kiệt quá phải không? Tôi tốt xấu gì cũng là em họ gần của anh ta, người trong nhà mà keo kiệt như thế, tiết kiệm tiền cho hết người ngoài à!”
“Đúng vậy, tôi cũng thấy số tiền này không đủ tiêu. Gần đây tôi thích một đôi giày, cũng hơn chín mươi ngàn tệ, tôi còn không nỡ mua! Các anh xem đôi giày mà Doãn Ngự Hàm mang kìa, chắc là cũng phải mấy trăm ngàn tệ nhỉ? Đều là người nhà họ Doãn sao khoảng cách lại lớn như vậy chứ!”
“Ai bảo anh ta là con trai ruột của trưởng tộc chứ? Mấy người họ hàng chúng ta là cái mông gì! Mỗi ngày ăn cơm thừa rượu cặn của nhà người ta!”
Doãn Ngự Trinh nghe đến đây cũng không nhịn nổi nữa, đứng thẳng dậy muốn đi đến tranh luận với bọn họ.
Doãn Ngự Hàm lại kéo anh ta lại, nhẹ nhàng nói: “Kệ bọn họ nói đi.”
Dù sao không bao lâu nữa bọn họ cũng không còn cơ hội oán trách nữa.
Không phải ghét bỏ tiền lương ít quá sao? Vậy thì đừng làm ở tập đoàn tài chính Doãn Thị nữa, đến chỗ nào hay ho hơn ở bên ngoài đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!