Chương 2748
Đợi đến khi Phạm Ngọ Lăng và Phương Oánh rời đi, Phòng Linh Linh mới bước ra khỏi phòng nói với trợ lý của mình: “Sắp xếp mấy bữa tiệc gần nhất rồi gửi thiệp mời đến chỗ cậu chủ. Là tổng giám đốc của Phạm thị thì việc tham dự những nơi như vậy là công việc phải làm, Phương Oánh chắc sẽ không ngăn cản chứ?”
Trợ Lý nhìn vẻ mặt tức giận của phu nhân nhà mình, không nhịn cười được, nói: “Đúng ạ.”
“Lần này tôi không làm người ác nữa, tôi phải xem thử tình yêu không bị ngăn cản thì có thể đi được bao xa.” Phòng Linh Linh cười lạnh: “Cũng đưa các thiệp mời của các bữa tiệc tôi phải tham dự qua đó đi. Con trai dự tiệc giúp mẹ cũng là chuyện phải làm!”
“Vâng phu nhân.”
Phương Oánh còn chưa kịp chúc mừng tình cảm bền vững của cô ta và Ngọ Lăng thì phát hiện thời gian Ngọ Lăng dành cho cô ta càng lúc càng ít. Trước kia, một tuần dù thế nào cũng có thể có hai ba ngày có thể ăn cơm cùng cô ta. Nhưng hai tuần gần đây, một ngày Phạm Ngọ Lăng cũng không thể về để ăn cùng cô ta bữa cơm.
Thậm chí Phương Oánh tự nấu cơm đưa đến công ty, Phạm Ngọ Lăng cũng không có thời gian ăn, mấy món cơm đó đều tiện nghi rơi vào tay các trợ lý và thư ký ở công ty, một miếng cũng không vào được trong bụng Phạm Ngọ Lăng.
Phương Oánh lập tức có ý kiến, cô ta cũng không phải con mụ già, sao có thể luôn luôn ở nhà chờ đợi được? Vì vậy Phương Oánh đòi ra ngoài làm việc. Phạm Ngọ Lăng cũng không cản cô ta ra ngoài đi làm, nhưng cho dù Phương Oánh tìm thế nào cũng không tìm được công việc hợp ý.
Không phải công việc không phù hợp mà là người ta không muốn cô ta. Phương Oánh lại cho rằng là do Doãn Nhất Nặc cố ý làm ngáng chân gây khó dễ, hợp lại với người khác chèn ép không tuyển chọn cô ta.
Sau khi Phương Oánh bị công ty thứ mười hai từ chối, cô ta không không nhịn được nữa, khóc lóc trên đường gọi điện thoại cho Phạm Ngọ Lăng, nói: “Hu hu hu… Doãn Nhất Nặc thật quá quá đáng! Chắc chắn cô ta đã nói với những người khác không cho người ta tuyển em, cho nên bây giờ em mới không tìm được việc nào! Cô ta đã giàu như vậy rồi sao còn hẹp hòi như vậy chứ?”
Phạm Ngọ Lăng đang bàn chuyện làm ăn, mượn cớ đi vệ sinh để nhận điện thoại, nghe thấy Phương Oánh trong điện thoại vu tội cho Doãn Nhất Nặc trong như vậy, theo bản năng cau mày lại, nói: “Đừng nói bậy, cô Doãn không phải người như vậy.”
Hơn nữa người ta rất bận, cũng không có thời gian rảnh rỗi để đi chĩa mũi nhọn vào Phương Oánh không hề thân quen. Có thời gian thì sớm đi kiếm thêm mấy mấy trăm triệu không phải tốt sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!