Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 2712

Vậy nên trưởng trấn Lý vô cùng thận trọng hỏi: “Cô Mễ, loại chuyện thế này trước giờ đều chưa từng xảy ra, e là người dân không bằng lòng chuyển đi. Mấy năm nay, nhà nào cũng đều tích góp không ít của cải, có thể thu dọn mang đi cùng không?”

“Không được, không còn kịp nữa rồi.” Mễ Tiểu Anh quả quyết từ chối: “Những thứ này đều là vật ngoài thân, giữ được tính mạng quan trọng hơn. Trừ khi hôm nay có thể thu dọn tất cả đồ đạc xong, ngồi thuyền theo sông ngầm rời đi. Ngoài ra còn có một tin tức không hay phải nói với mọi người. Mực nước của sông ngầm cũng đang nhanh chóng tăng lên, theo dự đoán thì đến trưa ngày mai sẽ đạt đến mức giới hạn. Đến lúc đó, ai cũng không thể thông qua sông ngầm ra ngoài được nữa. Muốn thì thì hôm nay phải đi, nếu không qua hôm nay thì ai cũng không đi được.”

Mấy trưởng thôn tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, trên mặt mấy người vẫn là dáng vẻ không cho là đúng.

“Điều nên nói tôi đã nói hết rồi. Chúng tôi sẽ di chuyển đến cứ điểm lúc năm giờ chiều.” Mễ Tiểu Anh giơ cổ tay nhìn thời gian, trên cổ tay cô là đồng hồ quân dụng chống nước, chống chấn động, có vệ tinh định vị bên ngoài.

“Cách thời gian di chuyển còn bốn tiếng nữa, các vị trưởng thôn, các người chỉ có thời gian bốn tiếng. Đến lúc đó, các người muốn đi có thể sẽ không kịp nữa.”

Trưởng trấn Lý rùng mình, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Nhưng ông ta vẫn tràn đầy may mắn hỏi một câu: “Khả năng xảy ra đất đá trôi là lũ lụt là bao nhiêu?”

“Tám chín phần mười.” Giọng Mễ Tiểu Anh mang theo chút nặng nề: “Các người còn nhớ thôn Vương gia không? Phá hủy hơn nửa thôn chính là do đất đá trôi. Có thể nói, khi đất đá trôi, không ai có thể dễ dàng chạy trốn được.”

Có lẽ là dáng vẻ nặng nề của Mễ Tiểu Anh quá nghiêm túc nên mấy trưởng thôn cà lơ phất phơ kia cuối cùng đã bắt đầu coi trọng.

“Tôi không có thời gian nói nhiều nữa, người của tôi sẽ cố gắng giúp mọi người di chuyển. Nhưng việc thuyết phục thôn dân là việc của các người.” Lời của Mễ Tiểu Anh vừa lạnh lùng lại tàn khốc: “Trước mắt người chuyển đi của trấn Lục Thần không vượt quá một ngàn người. Nhân khẩu còn lại ước chừng chưa đến năm ngàn người. Nhưng vật tư dự trữ ở cứ điểm của chúng tôi cũng chỉ đủ cho năm ngàn người ăn trong vòng một tuần. Nếu sau một tuần không chờ được cứu viện thì kết cục của chúng ta sẽ không tốt lắm. Những gì nên nói tôi đã nói hết rồi, mời các vị về đi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!