Chương 2695
Hôm nay là ngày hiến tế đầu tiên. Cả trấn Lục Thần đều náo nhiệt hẳn lên. Đường trước miếu thần xuất hiện không ít gánh hàng rong, gánh chuyển những thứ có thể tự do buôn bán không ngừng rao bán. Không ít gia đình đều dẫn theo vợ con đi đường dạo chơi, mua cho bọn trẻ chút đồ vặt, mua chút đồ ăn, thức uống, đồ dùng cho ông bà trong nhà. Còn có một đám nam nữ thanh niên nhân cơ hội đi trên đường xem mặt một chút, nếu hai nhà nhìn trúng rất nhanh sẽ kết làm thông gia, không nhìn trúng thì coi như chưa từng đến, nên làm gì thì làm cái đó. Vậy nên trong mấy thôn gần đây, người có thể đi lại, có thể ra ngoài thì đều lên trên trấn xem náo nhiệt. Dù sao thì cũng là sự kiện hai mươi năm mới có một lần, không ai muốn bỏ lỡ.
Mễ Tiểu Anh là đầu bếp nữ của nhà họ Trương, ngày trước bởi vì bị phạt đã đến đây quét dọn vệ sinh. Hôm nay đến đây lại là để bắc bếp chuẩn bị nấu cơm tập thể.
Vì thể hiện sự thân thiện và giàu có của mình, nhà họ Trương sẽ làm từ thiện ở trước miếu thần, miễn phí liên tiếp ba ngày cơm. Chỉ cần là thôn dân của trấn Lục Thần thì đều có thể đến nhận một phần thức ăn. Có bánh mì, bánh bao, màn thầu, bánh nhân đậu, thậm chí còn có các loại bánh đường, bánh nướng, bánh rán, tóm lại là vô cùng nhiều món ăn chính chống đói.
Tuy mấy năm nay trấn Lục Thần mưa thuận gió hòa, người dân cũng không đói nhưng thức ăn bằng bột mì tinh tế như vậy vẫn rất ít ăn. Vì thế mọi người vẫn rất phấn khởi, đều sẽ đến đây nhận một chút mang về cho bọn trẻ ăn.
Mễ Tiểu Anh và chị dâu Lưu phụ trách ở đây làm màn thầu và bánh mì. Động tác của cô rất nhanh, xoạt xoạt đã bắc được bếp lò, rửa tay đeo tạp dề, bắt đầu nhào bột mì. Chưa đến một tiếng, cửa miếu thần đã tỏa ra mùi của bánh mì khiến cho không ít trẻ con đều đứng ở một bên chảy nước miếng.
Chị dâu Lưu nhỏ giọng nói với Mễ Tiểu Anh: “Nhà họ Trương đúng là rất hào phóng, mỗi lần miếu thần hiến tế đều tặng không ít đồ ăn. Năm nay kho lương bị người ta trộm, đây là bột bọn họ ra giá cao mua được ngay trong đêm ở trong thôn đấy.”
Đáy lòng Mễ Tiểu Anh âm thầm cười nhạo một trận. Đây chỉ là lông cừu ở trên người con cừu thôi. Nhà họ Trương kiếm được nhiều tiền ở trấn Lục Thần này như vậy, không đối xử tốt một chút thì ai để bọn họ kiếm tiền đây? Chẳng qua chỉ là bố thí chút đồ ăn là đã có thể thu được lòng người, cớ sao mà không làm? Huống chi, hai mươi năm mới bố thí một lần.
Mễ Tiểu Anh vừa nói chuyện cùng chị dâu Lưu vừa dùng ánh mắt liếc nhìn hành động của Cảnh Thiếu Hoài và Doãn Nhất Nặc. Hai người họ đã hóa trang thành thôn dân đến trấn dạo chơi. Sau khi liên hệ với mấy người vệ sĩ liền chia thành nhóm bỏ đồ vào những địa điểm đã bố trí trước. Lần này bọn họ muốn làm lớn, vậy nên lúc trước đã bớt chút thời gian chuẩn bị. Mễ Tiểu Anh phụ trách yểm hộ và canh gác cho bọn họ. Nếu phát hiện có người đến sẽ nhanh chóng báo hiệu để bọn họ tạm thời rời đi.
Chắc là gần đây nhà họ Trương xảy ra quá nhiều chuyện, thế cho nên vốn dĩ hôm nay phải có người của nhà họ đến trước miếu thần tuần tra nhưng đến bây giờ vẫn không có người đến. Điều này càng thuận lợi hơn cho đám người Cảnh Thiếu Hoài hành động. Đồ vốn cần hai ngày để sắp xếp thì một ngày đã gần xong rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!