Chương 2623
“Chẳng trách anh Doãn Ngự Hàm bảo em học cách làm nông. Chắc anh ấy cũng đã nghĩ đến khả năng này.” Cảnh Thiếu Hoài bất lực nói: “Tiếp theo, chúng ta nên khai hoang ruộng đất và chuẩn bị trồng cây thôi.”
Mễ Tiểu Anh cười nói: “Giờ mới khai hoang sợ là không kịp rồi. May mà lúc đến chị có mang theo một khoản tiền mặt. Theo giá ở đây thì mua ruộng đất có sẵn sẽ tiết kiệm chi phí hơn.” . ”
Nói xong, Mễ Tiểu Anh lấy ra một nắm tiền mặt.
Cảnh Thiếu Hoài kẹp chặt chỗ tiền mặt, len lén nhìn để đảm bảo không bị ai phát hiện, sau đó nói: “Chị gái của tôi ơi. Của cải không được để lộ ra ngoài kẻo người ta biết.”
Mễ Tiểu Anh định thần lại: “Suýt nữa thì chị quên mất là người dân ở đây đều rất nghèo.”
Doãn Nhất Nặc nói: “Cũng may là cô mang theo tiền tới đây. Chưa vội bàn chuyện khác, mau tu bổ lại căn nhà tồi tàn kia đi. Chỉ cần mưa một phát thì chúng ta đều biến thành khỉ bùn hết.”
“Đúng, đúng, đúng, trước tiên sửa sang lại nơi ở, sau đó mua đất, mua đồ ăn.” Cảnh Thiếu Hoài vội nói: “Trước tiên thu xếp ổn thỏa đã rồi sau đó mới nghĩ cách.”
Thế là ba người không còn quan tâm đến chuyện thần thoại với chả không thần thoại nữa mà lo giải quyết ổn thỏa cuộc sống của mình trước.
Ba người chia tiền rồi tách nhau ra đi mua ruộng đất và đồ gia dụng.
Cảnh Thiếu Hoài đến làng Lý Gia tìm trưởng thôn để mua đất, dựa vào thực lực và khả năng của bản thân, anh ta đã mua được ba mẫu đất, tất cả đều ở gần thôn. Giá không hề rẻ, đã tiêu hết ba nghìn tệ.
Doãn Nhất Nặc mua những đồ dùng cần thiết hàng ngày như bàn, ghế, ghế dài, chăn và chậu rửa mặt…
Mễ Tiểu Anh đi mua lương thực, dầu, muối, tương, giấm và hạt ngũ cốc, hạt giống rau.
Đến chiều tối, cả ba người trở về nhà với một đống đồ đạc.
Khi trở lại làng Lý Gia, rất nhiều người trong làng đang xì xào bàn tán với nhau.
“Này này, đây không phải là nhà của Lý Trụ Tử sao? Ba người này là ai? Túi to túi nhỏ như này chắc là đã tiêu không ít tiền nhỉ?”
“Nghe nói là người thân của vợ của Lý Trụ Tử tới đây để tìm chỗ nương tựa. Nhìn bộ dạng có vẻ là rất giàu có.”
“Cô vợ quả là xinh đẹp. Không biết là đã có chồng hay chưa?”
“Cậu từ bỏ hy vọng đi ông bạn. Cậu thanh niên vóc người thấp bé kia chính là chồng của cô ấy.”
“Ấy, cậu thanh niên vóc người cao ráo kia trông cũng được đấy. Ai có con gái có thể nhận về ở rể kìa, hi hi he he…”
Mễ Tiểu Anh và ba người họ không hề bận tâm đến những lời chỉ chỉ trỏ trỏ của dân làng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!