Chương 2585
Doãn Nhất Nặc hiểu ý Mễ Tiểu Anh: “Chắc không tới mức đó chứ?”
Mễ Tiểu Anh thở dài: “Lúc đầu chị cũng cảm thấy vậy, nhưng giờ thì không.”
Mễ Tiểu Anh kéo Doãn Nhất Nặc ngồi xuống sofa, nói: “Lúc đầu chị chưa biết nhiều về Nghiêm Thi Lãng, hắn rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác, cũng không chơi cùng nhóm chúng ta, cho nên đây là sai lầm của chị khi không cảnh báo với em trước. Cho đến hôm trước, chị mới biết được tình hình trong nhà họ Nghiêm.
Dựa theo lẽ thường mà nói thì chỉ cần là con của vợ lớn thì dù cho không kế thừa gia nghiệp, gia tộc cũng sẽ sắp xếp đường ra khác, ví dụ như thành lập một sản nghiệp mới hoặc là dứt khoát làm một thiếu gia sở hữu cổ phần ăn hoa hồng. Ít nhất mấy gia tộc chúng ta đều sẽ sắp xếp như vậy.”Mễ Tiểu Anh nói.
Doãn Nhất Nặc gật đầu: “Đúng vậy.”
“Nhưng em biết không? Hai người anh lớn nhà họ Nghiêm canh chừng Nghiêm Thi Lãng nghiêm ngặt lắm, đừng nói là kế thừa gia nghiệp, cổ phần cũng chỉ cho một bộ phận công ty chi nhánh, sau đó mỗi năm cho hắn một khoản tiền tiêu vặt là coi như xong rồi. Bây giờ còn có ngài Nghiêm chống đỡ, nhưng sau này thì sao?” Mễ Tiểu Anh tiếp tục nói: “Lại nói tiếp cũng rất kỳ quái. Nghiêm Thi Lãng và hai người anh đều là một mẹ đẻ ra, nhưng bọn họ lại rất xa cách, có thể là do cách biệt tuổi tác quá lớn, cũng có thể là do người nhà họ Nghiêm vốn đã máu lạnh vô tình.”
“Nghiêm Thi Lãng được gọi là công chúa cũng không sai mà, mười ngón tay không dính nước mùa xuân, nuôi trong khuê phòng không gặp người lạ, còn hơn công chúa thật ngoài đời nữa. Sống dưới cái bóng của anh trai, hắn chỉ có được cái tiếng thôi, nói cách khác là cuộc sống còn không bằng con của vợ nhỏ!
Người như vậy sao có thể được lựa chọn, hắn có thể tới đây là vì nể tình ngài Nghiêm. Nhưng nể mặt là một chuyện, có thể được chọn lại là chuyện khác. Nói vậy trong lòng chủ tịch và phu nhân cũng đã hiểu Nghiêm Thi Lãng chỉ là vai quần chúng rồi, nhưng mà vậy cũng được đi. Thế là đã cho nhà họ Nghiêm thể diện giúp ngài Nghiêm che chở cho Nghiêm Thi Lãng để hai người anh của hắn đừng quá đáng. Đồng thời cũng có thể dựa vào Nghiêm Thi Lãng tạo áp lực cho Cố Miểu, nói cho Cố Miểu biết cô rất được chào đón, hắn hối hận đi. Mặc kệ nói thế nào thì chủ tịch và phu nhân đều tin chắc rằng em sẽ hiểu nỗi khổ tâm của họ mà phải không.”
“Em hiểu, em hiểu mà.” Doãn Nhất Nặc lập tức nói.
“Nhưng em lại không khống chế chừng mực với Nghiêm Thi Lãng.” Mễ Tiểu Anh không hề khách sáo nói: “Cho Nghiêm Thi Lãng ảo tưởng không nên có, chính là em sai!”
Doãn Nhất Nặc bị Mễ Tiểu Anh ‘lên án’ không còn lời nào để nói.