Chương 2309
Xa xôi và ngột ngạt.
Như thể là tiếng chuông, từng hồi lại từng hồi đánh vào tâm trí anh.
Thanh âm càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng gần, như thể âm thanh bao quanh 360 độ, ồn đến mức Cố Miểu cảm thấy trong lòng khó chịu.
“Tỉnh dậy đi, con của ta.” Giọng nói nói với Cố Miểu.
“Ông là ai?” Cố Miểu nghe thấy giọng nói của chính mình.
“Ta là tổ tiên của cậu, ta ở đây đánh thức cậu, con của ta.” Giọng nói kia vang lên.
“Tổ tiên? Con?”
“Đúng vậy, đứa bé đang ngủ say trong cơ thể của cậu, cả cậu cũng nên thức dậy đi.”
“Ha, tại sao tôi phải thức dậy?”
“Bởi vì, đây cũng là cậu. Khởi nguồn của cậu.”
“Tôi từ chối.”
Trước bục cao, ngài Lạc Khắc đứng đó mồ hôi nhễ nhại, mặt tái mét, khó tin: “Thôi miên của tôi thất bại rồi sao? Làm sao có thể chứ?”
Cố Miểu trong quan tài pha lê vẫn ngủ say.
Dường như không có dấu hiệu bị đánh thức.
“Tôi không tin! Tôi chưa bao giờ thất bại!” Ngài Lạc Khắc dường như đã nhận được một thách thức lớn, lau mồ hôi trên mặt, chuẩn bị thực hiện một lần nữa.
Ngài Lạc Khắc còn chưa kịp bắt đầu lại thì từ bên ngoài đã có người vội vàng bước vào: “Ngài Lạc Khắc, không ổn, đã xảy ra chuyện!”
“Có chuyện gì vậy?” Ngài Lạc Khắc buông đạo cụ trong tay xuống, hỏi.
“Người của nhà họ Doãn đã tới đây, đại quản gia bên kia vẫn đang chống đỡ, nhưng đoán chừng sẽ không được bao lâu.” Người kia thấp giọng nói nhanh: “Đại quản gia nói là người của nhà họ Doãn cũng có tai mắt ở đây, chỗ này sớm thôi sẽ bị phát hiện, cho nên chúng ta phải chuyển đi càng sớm càng tốt!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!