Chương 2087
Phòng trong của khách sạn, Doãn Nhất Nặc và Mễ Tiểu Anh ở bên ngoài nghỉ ngơi, anh chàng kia nghỉ ngơi bên trong.
Một đêm cứ như vậy bình yên trôi qua.
Sáng ngày thứ hai, Doãn Nhất Nặc ngáp một cái liền tỉnh giấc, nhìn thấy cửa phòng hiện ra một khe hở, lập tức mở miệng nói: “Nếu đã tỉnh rồi thì ra đi.”
Mễ Tiểu Anh nghe được âm thanh cũng mơ màng tỉnh dậy: “Trời sáng rồi?”
“Ừm.” Doãn Nhất Nặc đáp lại một tiếng.
Một giây sau, cửa phòng mở ra, một anh chàng trẻ tuổi mặt mũi khôi ngô tuấn tú từ trong phòng bước ra.
Cậu ta dường như đã tắm, sạch sẽ thoải mái, đem đến sự tươi mát như ánh mặt trời.
Khó trách tổng giám đốc Tần không bỏ qua cho cậu ta, đúng thật là dáng dấp không tệ.
“Cảm ơn các cô hôm qua đã cứu tôi.” Anh chàng mở miệng nói: “Mặc dù không biết các cô là ai, nhưng ân huệ này tôi nhất định sẽ không quên!”
“Không cần.” Doãn Nhất Nặc lạnh lùng nói: “Cứu anh không phải là vì ham muốn anh báo đáp gì.”
Nói xong, Doãn Nhất Nặc đứng dậy, tiện tay cầm quần áo lên và đi vào phòng tắm thay.