Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 1975

Bốn năm bảo tiêu cũng hoảng chút đuổi theo, sợ bị mất dấu.

Doãn Nhất Nặc dọc theo phương hướng mà Tiểu Anh bỏ đi để tìm, tới khi chạy tới đầu đường, thì nhanh chóng ra lệnh nói: “Mấy anh chia nhau, tìm mau!”

Nói rồi, Doãn Nhất Nặc cũng chạy theo một hướng, điên cuồng tìm kiếm, vừa tìm vừa gọi vang tên của Tiểu Anh: “Tiểu Anh, cô ở đâu?”

Mễ Tiểu Anh đang nằm mê man trên cỏ, loáng thoáng cảm thấy dường như có ai đó đang gọi tên mình,

Cô ta cố gắng nhấc người dậy.

Thế nhưng lại phát hiện ra bản thân không có một chút sức lực nào.

Từ trên người truyền tới mùi máu tanh, khiến cô ta không khỏi cười khổ một tiếng.

Cô ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới, sẽ có một ngày bản thân sẽ bị người tìm tới cố tình đánh bị thương như thế này.

Lời nói khi nãy của cô ta có bao nhiêu quyết tuyệt, hiện giờ viết thương mà cô ta phải chịu đựng có bấy nhiêu nghiêm trọng.

Giây phút mà cô ngã xuống cỏ kia, từ trong cổ họng trào lên cảm giác tanh mặn của máu, mà cô cũng không thể kìm chế được, mà nôn ra một ngụm máu tươi, ngay sau đó chìm vào hôn mê.

Lúc vừa chìm vào hôn mê, Mễ Tiểu Anh đã có một suy nghĩ, nếu như trước đây cô không quá mức nghi ngờ Doãn Ngự Hàm, có phải sẽ không phải chịu loại thương tích như thế này hay không?

Đáng tiếc, lại không có cái gọi là nếu như…

“Tiểu Anh! Tiểu Anh….”Doãn Nhất Nặc bối rời ở công viên ven đường tìm kiếm khắp nơi, trong một cái liếc mắt, hình như nhìn thấy hình bóng của một ai đó?

Doãn Nhất Nặc nhanh chóng quay đầu nhìn lại, có chút nghi ngờ tiến tới gần bóng dáng kia.

Ngay khi nhìn thấy người đang nằm trên cỏ, nhìn thấy rõ ràng đó là Tiểu Anh thì, Doãn Nhất Nặc sợ tới mức mất cả tiếng.

Doãn Nhất Nặc nhanh chóng chạy vọt lên, ngồi xuống, nương theo ánh đèn đường, cô nhìn thấy gương mặt của Tiểu Anh lúc này vàng như giấy, hơi thở mỏng manh.

“Có người không! Mau tới đây?” Doãn Nhất Nặc điên cuồng kêu to: “Tiểu Anh ở chỗ này!”

Bảo tiêu nghe thấy tiếng gọi của Doãn Nhất Nặc, nhanh chóng chạy hết lại, liền nhìn thấy Doãn Nhất Nặc đang ôm lấy Tiểu Anh, mà cô tay trong lòng ngực của Doãn Nhất Nặc hay tay vô lực buông thõng, thần trí mơ hồ.

“Nhanh chóng gọi cho bác sĩ.” Doãn Nhất Nặc lớn tiếng ra lệnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!