Chương 1968
“Tôi gọi cô là Tiểu Anh, cô gọi tôi là A Đức được không?” Ánh mắt Đường Đức nhìn chằm chằm Mễ Tiểu Anh, dường như nếu Mễ Tiểu Anh không đáp ứng thì anh ta cũng sẽ không bàn chuyện công việc.
Khóe miệng Mễ Tiểu Anh cong lên một chút, cô nói: “Tôi gọi anh là Đường Đức.”
“Cũng được.” Đường Đức cũng không miễn cưỡng, dù sao thì gọi Đường Đức còn tốt hơn gọi anh Đường nhiều, có tiến triển là chuyện tốt.
Sớm muộn gì cũng để cho cô mở miệng gọi A Đức.
“Đường Đức, phần kế hoạch kia là thành ý lớn nhất của tôi. Thật sự thì giá tiền này không cao lắm.” Chỉ cần bàn đến công việc thì Mễ Tiểu Anh sẽ sống lại, cô mở miệng nói: “Ý tứ của cậu Doãn chính là công ty này có thể bán được hay không thì cũng không sao cả, dù sao thì công ty có đủ tiền để nuôi nhóm người rảnh rỗi kia. Mười năm hai mươi năm làm ra một trò chơi cũng không đáng kể. Nhưng mà ông chủ là người chú trọng đến hiệu suất, bất kỳ công ty không có hiệu suất nào đều là không hợp cách, cho nên anh ấy càng muốn bán ra. Đường Đức, tuy ông chủ và anh quen biết không lâu nhưng có thể xem như là mới gặp lần đầu đã thân, có đúng vậy không? Nếu không thì anh cũng không ăn chia nhiều với ông chủ như vậy. Nếu là bạn bè thì ông chủ cũng không vòng vo với anh, anh còn thấy chỗ nào chưa hài lòng? Nếu như có thể nhượng bộ thì ông chủ có thể giải quyết, còn không thì ông chủ cũng chỉ có thể tìm người khác để bán thôi.”
Đường Đức nói: “Đêm nay không bàn công việc. Bộ quần áo của cô cũng không thích hợp nói chuyện làm ăn đúng không?”
Mễ Tiểu Anh cắn môi cười cười: “Vậy được rồi.”
Ngoại trừ bàn chuyện công việc thì cô còn biết nói gì bây giờ?
Đường Đức đổi sang trò chuyện về minh tinh với Mễ Tiểu Anh, nhưng suốt quá trình Mễ Tiểu Anh chỉ nói vài câu phụ họa chứ không bày tỏ quan điểm của mình.
“Tiểu Anh, dù sao cô cũng là trợ lý cao cấp nhất, không lẽ cô thực sự không quan tâm đến xu hướng thời trang sao?” Đường Đức nhấn mạnh: “Tôi định đưa cô đi tham gia một buổi họp báo ra mắt thương hiệu mới.”
Mễ Tiểu Anh buông đũa trong tay xuống nói: “Thực sự xin lỗi, có lẽ tôi không đi được. Quần áo của tôi đều là do công ty chịu. Công ty sẽ tùy cơ ứng biến theo trang phục mỗi mùa. Các cửa hàng cao cấp đắt tiền nhất của Tập đoàn tài chính Doãn Thị sẽ phái người tới để tôi chọn mẫu mình thích, sau đó thì tinh chỉnh. Cho nên qua nhiều năm như vậy thì quần áo của tôi đều là của Tập đoàn tài chính Doãn Thị chứ không phải của thương hiệu nào khác. Nên là anh có nói với tôi những thứ này thì tôi cũng không hiểu.”
Đường Đức cảm thấy ghen tị.
Tập đoàn tài chính Doãn Thị chính là như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!