Chương 1897
Một bông hoa dại được trồng trong một chậu hoa nổi tiếng và quý giá.
Tấm lòng của người bố ấy thật sự không thể diễn tả bằng lời được.
“Về rồi à?” Lúc vừa thấy Cố Hề Hề thì Doãn Tư Thần đã nở một nụ cười ngay lập tức.
Ánh sáng rực rỡ của buổi chiều tà chiếu lên người anh, trông giống như một vị thần tiên tỏa ra vầng hào quang, vừa cao quý vừa sặc sỡ.
“Ừm.” Cố Hề Hề chìa tay ra nhận lấy bình nước trong tay Doãn Tư Thần: “Nhất Nặc tự đào hoa thì để con bé tự mình tưới nước đi.”
“Bỏ đi, cứ để anh làm đi. Anh sợ nó tưới thì sẽ chết mất, lát nữa nó lại phá hư mất cả vườn hoa của anh.” Doãn Tư Thần nhẹ nhàng ôm lấy Cố Hề Hề: “Hôm nay em ra ngoài chơi có vui không?”
“Nghe Tử Huyên lải nhải suốt cả ngày.” Cố Hề Hề bất lực nói: “Rõ ràng là quan tâm nhưng lại tỏ ra là không quan tâm. Anh nói xem, tính khí này của Tử Huyên có thể thay đổi không?”
“Nói thừa, không thay đổi được rồi.” Doãn Tư Thần mỉm cười: “Dạo này nhà họ Cảnh có còn làm loạn quá đáng nữa không?”
“Bận tìm nhà họ Mặc khôi phục lại mối quan hệ rồi, tạm thời không có thời gian để làm loạn đâu.” Cố Hề Hề cạn lời nói.
Doãn Tư Thần khẽ mỉm cười: “Khoảng thời gian trước, Mặc Tử Hân tìm anh để phối hợp với anh ta, và tạm thời sẽ cắt đứt hợp tác với nhà họ Cảnh. Nói là muốn đóng kịch cho một người xem. Bây giờ cũng không biết rốt cuộc là đóng kịch cho ai xem nữa.”
“Hôm nay em nghe Tử Huyên nói về một khả năng, anh giúp em phân tích thử một chút xem có mấy phần tính khả năng của nó được không?” Cố Hề Hề trở nên hưng phấn ngay lập tức, đặt bình nước xuống, kéo Doãn Tư Thần ngồi xuống chiếc ghế mây bên cạnh và nói cho Doãn Tư Thần nghe về những suy đoán mà Mặc Tử Huyên đã nói lúc chiều.
“Anh nói xem người giở trò đằng sau có phải thật sự là thiên kim của nhà đại công tước kia không?” Cố Hề Hề mở miệng hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!