Chương 1849
Đau dài không bằng đau ngắn.
Hi vọng tương lai của Hùng Hùng sẽ gặp được một người thích anh ta và đối đãi với anh ta thật lòng.
Quá khứ thì cứ để nó trôi qua đi.
Hùng Hùng lái xe đến chỗ ở của tình nhân bên ngoài, cô ta vẫn chào đón anh với vẻ mặt vui mừng như thường lệ.
Nhưng lần này, Hùng Hùng lại không thân mật với cô ta như lúc trước mà ngây ngẩn đứng trước mặt cô ta, nhìn khuôn mặt có ba phần giống với Dư Khiết, giống như là nhìn xuyên qua người này để nhìn thấy một người khác.
Tình nhân bị nhìn một cách khó hiểu: “Anh Hùng, anh sao vậy? Có phải là mệt rồi không?”
Tình nhân cố gắng che giấu nhưng vẫn không che giấu được niềm vui trong đáy mắt.
Cô ta đã biết được chuyện Hùng Hùng đưa Lý Tư đến bệnh viện, không ngoài dự liệu, Lý Tư sẽ không còn là chướng ngại vật giữa cô ta và Hùng Hùng nữa.
Chỉ cần Hùng Hùng và Lý Tư ly hôn, không biết chừng cô ta có thể đảm nhận vị trí này.
Tình nhân càng thêm ân cần chăm sóc Hùng Hùng: “Anh Hùng, em đã hầm canh rồi, lấy cho anh một bát nhé?”
“Được” Hùng Hùng suy sụp mở miệng, cô đơn xoay người lại.
Cô ta dù có giống thì cũng không phải là Dư Khiết.
Dư Khiết chưa từng làm chuyện như vậy.
Cô ấy vẫn luôn lãnh đạm, bình tĩnh và nhàn hạ như thế.
Cô ấy sẽ không bao giờ ghen, cô ấy cũng sẽ không để ý đến những cay đắng khổ cực của bản thân.
Thật là trớ trêu!
Thì ra thứ cầu không được là loại cảm giác đau khổ như vậy!
Tình nhân bước vào phòng bếp, nét cười trên mặt từng chút một dần biến mất.
Cô ta bất an khuấy canh trong nồi.
Thật ra cô ta có thể cảm nhận được, lúc mỗi lần Hùng Hùng đến đây thì trái tim lại không ở đây.
Lúc đầu cô ta nghĩ rằng Hùng Hùng đang nhớ thương Lý Tư ở nhà.
Nhưng sau này khi cô ta chăm sóc Hùng Hùng lúc say rượu thì từ trong miệng của anh lại nghe được cái tên Dư Khiết.
Trong lòng tình nhân vô cùng bất an, cô ta không biết Dư Khiết này là ai, có thân phận như thế nào lại có thể làm cho Hùng Hùng nhớ mãi không quên như vậy.
Nhưng cô ta không dám hỏi.