Chương 1707
Bố cô nói đúng.
Cô đã không còn là đứa trẻ nữa.
Cô không cần sự ấm áp mà người khác cho, bởi vì tự cô đã có thể cho mình sự ấm áp.
Ngón tay cô lướt qua màn hình, rơi vào số điện thoại của Tống Sĩ Triết. Cô cử động ngón tay, gọi cho anh: “Này, anh có thời gian ra ngoài ngồi chút không?”
Tống Sĩ Triết nhận được điện thoại, lập tức mặc lại chiếc áo khoác vừa mới cởi: “Tất nhiên, ở đâu?”
Dư Khiết nhìn xung quanh, tùy ý chọn một tiệm sách 24 giờ tương đối thanh tĩnh.
“Được, lập tức đến.” Tống Sĩ Triết cầm lấy chìa khóa xe, vừa định ra ngoài thì lập tức nhớ ra gì đó, vội vàng quay người đi vào nhà tắm. Sau khi xác nhận lại là dung nhan của mình không có vấn đề gì mới hưng phấn đi ra ngoài.
“Thằng bé làm sao thế?” Mẹ Tống Sĩ Triết dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía chồng hỏi: “Muộn như vậy rồi còn ra ngoài?”
Bố Tống Sĩ Triết đang đọc tạp chí tài chính, không ngẩng đầu lên nói: “Nó năm nay 35 tuổi rồi, cũng đâu phải trẻ con, chỉ cần có chừng mực là được.”
Mẹ Tống Sĩ Triết nói: “Nhìn dáng vẻ nó hưng phấn như vậy, có phải đi hẹn hò với con gái không? Có điều đã giờ này rồi, cô gái ấy là người thế nào chứ? Tốt nhất đừng là loại con gái lẳng lơ, nhà chúng ta không chịu nổi loại vô học lại không hiểu chuyện đó.”
“Yên tâm đi, con nó sẽ tự có chừng mực.” Bố Tống Sĩ Triết nói: “Nếu con trai bà là loại bị nữ sắc mê hoặc, liệu nó có còn độc thân đến tận bây giờ hay không?”
“Cũng đúng.” Mẹ Tống Sĩ Triết thở phào nhẹ nhõm, nói: “Cũng không biết khi nào thằng bé này mới chịu đưa con dâu về đây. Trời ạ. À đúng rồi, hôm trước tôi đi đến công ty cậu hai, nhìn thấy một cô gái rất được. Người vẫn còn trẻ mà bản lĩnh không hề nhỏ, là một luật sư lớn đấy. Hơn nữa tôi còn nghe nói, cô ấy tự dựa vào năng lực bản thân mà tiến từng bước lên vị trí trợ lý đặc biệt cho giám đốc điều hành. Một cô gái ưu tú như vậy, không biết đã có ai hay chưa, nếu như gả cho Tiểu Triết nhà chúng ta thì tốt biết mấy. Cô gái tài khí như vậy mới hòa hợp với nhà chúng ta.”
“Bà nghĩ nhiều quá rồi phải không?” Bố Tống Sĩ Triết cười nói với vợ: “Bà cảm thấy con trai chúng ta ưu việt, vậy thì cũng nên xem là đang so với ai. Người khác thì không nói, nếu so với nhà họ Doãn và nhà họ Mặc thì nó chẳng đáng bị loại từ vòng gửi xe!”
Mẹ Tống Sĩ Triết tuy biết chồng mình đang nói sự thật nhưng vẫn không muốn nghe: “Làm gì có ai nói con trai mình như ông? Tôi cảm thấy con trai chúng ta rất tốt mà! Lần này nó về nước kế thừa gia nghiệp cho ông, ông không được để người khác bắt nạt nó.”
“Đúng, đúng, bà nói đúng.” Bố Tống Sĩ Triết vẫn còn muốn được sống: “Bà nói gì cũng đúng hết.”
Tống Sĩ Triết đã ra ngoài, hoàn toàn không biết bố mẹ trong nhà đang lo lắng gì. Một cơn gió thổi vào gara xe, anh nghiêm túc chọn một con xe tương đối khiêm tốn rồi mới lên xe đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!