Chương 1495
“Vào đi.” Âm thanh của Mặc Tử Hân từ bên trong truyền ra.
Lúc này Dư Khiết mới đẩy cửa đi vào, đặt hợp đồng lên bàn, nói: “Bản hợp đồng này là do tập đoàn tài chính Mặc thị chúng ta ký kết với công ty đối phương vào bốn năm trước. Năm nay là năm cuối cùng, dựa theo ước định, chúng ta nên chuẩn bị một hợp đồng mới để gia hạn. Có điều, tôi đã xem kỹ các điều khoản, năm nay có một số điều chúng ta có thể sửa đổi một chút cho thích hợp. Tôi đã thiết kế bản hợp đồng mới một lần nữa, tiến hành bổ sung và điều chỉnh đối với một số điều khoản gây tranh luận kia. Bản hợp đồng lần này, tôi đã đưa cho các luật sư khác ở trong đoàn luật sư của chúng ta xem rồi, mọi người đều nhất trí cho rằng hợp đồng mới của năm nay, có thể dùng những điều khoản mới này. Tôi đã đánh dấu những điều khoản cần sửa chữa, đây là bản giấy, mặt khác tôi đã gửi thư điện tử cho anh, tiện cho anh có thể đọc tài liệu bất cứ lúc nào.”
Mặc Tử Hân cực kỳ hài lòng gật đầu: “Rất tốt.”
Năng lực làm việc của Dư Khiết, không thể nghi ngờ vẫn rất xuất sắc.
Nếu không, Mặc Tử Hân cũng sẽ không giữ cô ấy ở bên người nhiều năm như vậy.
“Tổng giám đốc Mặc, nếu như không có chuyện gì khác, tôi đi trước.” Dư Khiết đặt hợp đồng xuống, quay người định rời đi.
“Chờ một chút.” Mặc Tử Hân gọi cô lại: “Năm nay phép năm của cô vẫn chưa hết phải không?”
“Đúng vậy, Tổng giám đốc Mặc.” Dư Khiết gật đầu: “Tôi không có chuyện gì muốn làm, cũng không có lòng dạ thảnh thơi để đi du lịch, vậy nên trước hết cứ tích góp phép năm đi. Nói không chừng về sau sẽ dùng đến.”
“Là như thế này. Qua mấy ngày nữa, Hề Hề sẽ mang theo Mặc Ngôn Mặc Thuyết về tỉnh Y.” Thời điểm Mặc Tử Hân nhắc tới Hề Hề, con ngươi xanh thẳm không giấu được sự dịu dàng: “Nếu như tiện cho cô ấy, giúp tôi chăm sóc bọn họ một chút.”
Dư Khiết do dự một chút, sau đó nói: “Tổng giám đốc Mặc, tôi có thể từ chối không?”
“Tại sao?” Mặc Tử Hân cười như không cười nhìn Dư Khiết.
“Tôi không thích hợp.” Dư Khiết thản nhiên nói: “Tôi chỉ là luật sư, không phải trợ lý, không am hiểu việc chăm sóc người khác.”
“Đây không phải lý do.” Mặc Tử Hân nhẹ nhàng cười nói: “Cho tôi một lý do thuyết phục.”
“Tôi…” Dư Khiết do dự, cái này bảo cô phải nói thế nào?”
Lẽ nào bảo cô ấy nói, cô ấy không muốn đối mặt với Cố Hề Hề và Mặc Ngôn Mặc Thuyết?
Lẽ nào bảo cô ấy nói, cô sợ bị bọn nhỏ nhận ra, cô ấy có quan hệ về mặt sinh học với bọn nhỏ?
Lẽ nào bảo cô ấy nói, cô ấy không hề có hứng thú đối với Tổng giám đốc Mặc và nhà họ Mặc, hoàn toàn không muốn nhìn thấy người sang bắt quàng làm họ, hoàn toàn không muốn dựa vào tầng thân phận cứng ngắc này để chen vào nhà giàu sang quyền quý?