Chương 1397
“Tiểu Lục, cô…”
Trên mặt Thẩm Ngư đã có phần tức giận không kiềm được:
“Được thôi, cứ vậy đi, coi như tôi mang nợ với mấy người. Lát nữa tôi cũng sẽ chuyển tiền cho cô.”
Tiểu Lục cũng gọi con mình lại rồi kéo hành lý rời khỏi đây.
Tiểu Thất bấy giờ mới mở lời:
“Nếu không còn chuyện gì khác thì em về đây. Hiểu Thần, đi nào con.”
Tiểu Thất dắt con trai mình đi ngay tức khắc.
Bấy giờ, nhà họ Thẩm cũng chỉ còn lại Tiểu Tam và con gái của bà ta mà thôi.
Thẩm Ngư liếc Tiểu Tam một cái, đáy mắt chỉ còn lại toàn là chán ghét và lạnh buốt.
Tiểu Tam hiểu rõ chứ.
Nhan sắc của bà ta giờ đây đã bị tàn phai bởi thời gian, chẳng còn lấy chút vốn liếng nào mà tranh đấu lại nữa.
Bèn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cất lời:
“Được, tốt thôi. Thẩm Ngư, ông quả thật cặn bã quá rồi! Cứ coi như đây là báo ứng của tôi đi. Ban đầu tôi đúng là không nên đâm sau lưng cô ấy, phản bội cô ấy để mà quyến rũ ông. Cô ấy ly dị ông, ông cũng có thèm cưới tôi đâu. Đây đúng là quả báo của tôi! Tôi không muốn nói gì nữa, Thẩm Ngư, tôi đây muốn mười triệu! Năm triệu thôi cũng không đủ đuổi tôi đi đâu! Dù sao thì con gái cũng chỉ nuôi tốn cơm tốn gạo của ông thôi mà, thế này mua đứt bán đứt luôn đi! Sau khi có nhận được tiền rồi, đảm bảo tôi sẽ không bao giờ quấy rối ông nữa. Sao, ông thấy thế nào?”
Thẩm Ngư cực kỳ phiền não.
Đám tình nhân của ông, chỉ trong một ngày đã cuốn hết hai mươi triệu của ông ta đi, làm sao mà ông ta không đau lòng cho được.
Đó cũng là số tiền mà ông ta lao động cả đời mới dành dụm được đấy.
Không sai.
Tài sản trên bề mặt của Thẩm Ngư đúng là còn chưa qua được mười triệu, nhưng ông ta ngấm ngầm giấu không ít tài sản riêng.
Thỏ khôn phải có ba hang ổ.