Chương 1359
Giọng nói bén nhọn của Lý Phân vang lên trong không gian nhỏ hẹp: “Năm đó là cô ấy tự nguyện nhường cho tôi, cũng không phải tôi cưỡng ép cô ấy nhường ra! Dựa vào cái gì tôi phải tặng công việc của mình cho cô ấy? Cô ấy là một người phụ nữ cái gì cũng không hiểu, sao có thể làm tốt công việc này? Đây là tôi tân tân khổ khổ kiếm lại, dựa vào cái gì phải cho cô ấy?”
Người đàn ông không đổi sắc mặt nói: “Cô có mười phút suy nghĩ. Đây là hợp đồng. Ai ký tên cũng có thể có hiệu lực.”
Trong năm chiếc xe, năm người lâm vào tra khảo linh hồn.
Thật sự là mình rất cần tiền, em trai trong nhà đã gây họa đánh người, nếu như không bồi thường thì, phải bắt em trai đi ngồi tù.
Mình làm chị gái, quả thực không thể trơ mắt nhìn nó bị bắt ngồi tù.
Nhưng mà, mình cũng không phải là máy ATM.
Hợp đồng dễ như trở bàn tay, đang bày trước mặt mình.
Là mình ký tên, hay là thành toàn người khác?
Vương Uông tựa lưng vào ghế ngồi, suy nghĩ cực kỳ lâu.
Mình có thể hiếu thuận, có thể chăm sóc em trai.
Nhưng mà, cách kiếm tiền hàng ngàn hàng vạn, cùng lắm thì mình làm nhiều hơn mấy phần, sau đó thương lượng với gia trưởng đối phương, từ từ trả, một tháng một vạn, một năm thế nào cũng trả đủ rồi.
Nhưng mà Đậu Miêu lại khác.
Mẹ Đậu Miêu nếu như không trị liệu, sợ là sẽ không sống nổi.
Người, còn sống là quan trọng nhất.
Mặc dù lòng Vương Uông tiếc nuối, nhưng mà vẫn cầm lấy hợp đồng trước mặt, một tay xé toang, nói với người đàn ông trước mặt: “Tôi bỏ qua, tôi lựa chọn, đưa cơ hội này cho Đậu Miêu.”
Người đàn ông lập tức nở nụ cười: “Cô xác định? Phúc lợi của tập đoàn Doãn thị, so với tiền lương còn nhiều hơn. Lương cứ ba vạn, cuối năm thưởng khoảng chừng sáu chữ số, trừ mấy cái đó, ngày lễ ngày tết còn có rất nhiều phúc lợi, một năm tổng cộng lại ít nhất 50 vạn!”
50 vạn đó!
50 vạn cũng đủ để ba mẹ dưỡng lão rồi.
Nhưng mà, mình còn trẻ, mình còn có thể tạo ra rất nhiều giá trị.
Mà mẹ Đậu Miêu…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!