Chương 1160
Mộc Nhược Na nghiêm túc nghe: “Hoá ra là như vậy.”
“Sức khoẻ bố tôi không phải rất tốt, thường xuyên say rượu cho nên bị gan nhiễm mỡ, tiền trong nhà đều cầm đi chữa bệnh cho ông ấy, cho nên tôi mới sẽ thiếu tiền như vậy. Mẹ tôi sau này nghe nói chuyện này, còn lén lút nhờ người đưa một khoản tiền đến đây, kết quả…. Bị bố tôi biết, chạy đến trước mặt mẹ tôi, chế giễu nói, ông ấy sẽ không tiêu tiền bán thân của mẹ tôi.” Lâm Phong nói.
“Chuyện này thật quá đáng rồi đấy?” Mộc Nhược Na nhíu mày.
“Đúng vậy, quả thật là rất quá đáng.” Lâm Phong bất đắc dĩ cười, nói: “Bố tôi rất đẹp trai, giống như một ngôi sao lớn trong quá khứ, khuôn mặt này của tôi thật ra là được gen của hai người họ. Mẹ tôi rất xinh đẹp, bố tôi rất đẹp trai, thế là tôi thừa hưởng ưu điểm ngoại hình của hai người họ. Lúc học trung học, tôi mới biết, tôi phải trốn khỏi gia đình này, trốn khỏi cái lồng đó, tôi phải kiếm tiền, kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, cho nên tôi mới lựa chọn con đường diễn xuất. Bởi vì cái nghề này kiếm tiền thật sự nhanh.”
“Lúc nhỏ, bố tôi ngày ngày tẩy não bên tai tôi, nói mẹ lẳng lơ dễ dàng thay đổi, nói bà ấy cuốn đi hết tất cả tiền trong nhà, nhà chúng ta mới nghèo như vậy. Thật ra không phải. Lúc mẹ tôi gả qua đây, mang theo ba trăm triệu tiền của hồi môn, lúc đi chỉ có một bộ quần áo trên người. Bố tôi thậm chí ngay cả đôi giày cũng không cho bà ấy mang đi. Mẹ tôi đã chịu rất nhìu uất ức, lại vẫn luôn không nói ra, bà ấy lặng lẽ nuốt xuống tất cả ấm ức.”
“Vậy sau này thì sao?” Mộc Nhược Na có hứng thú.
“Sau này, mẹ tôi rời khỏi thành phố của gia đình em. Ừm, đúng rồi, bố tôi là người nông thôn, học lực trung học. Mẹ tôi là người trong thành phố, đại học chính quy. Mẹ tôi khi xưa bị bố tôi mê hoặc, bất chấp sự phản đối của ông ngoại bà ngoại, sống chết đòi gả. Sau này ly hôn, mẹ tôi cũng cảm thấy rất mất mặt, cho nên bà ấy không về nhà ông ngoại, mà bản thân đến một thành phố khác, bắt đầu chiến đấu một lần nữa. Mẹ tôi rất có thiên phú nghệ thuật, lúc học đại học chính là học thiết kế nghệ thuật, cho nên bà ấy đã dùng năm năm thời gian, trở thành một giám đốc nghệ thuật của một công ty quảng cáo. Lại sau đó, một người đàn ông cao lớn đẹp trai xuất hiện, chủ động theo đuổi mẹ em, hiện tại họ đã kết hôn được mấy năm rồi, hơn nữa cũng đã có một đứa con rất dễ thương.”
“Vậy sau này anh có đi tìm bà ấy không?” Mộc Nhược Na hỏi.
“Không có.” Lâm Phong cười lắc đầu: “Bà ấy hiện tại rất hạnh phúc, tôi sẽ không đi quấy rầy hạnh phúc của bà ấy đâu. Người chồng sau này của bà ấy đối xử với bà ấy vô cùng tốt, dịu dàng chu đáo, người em trai đó cũng thông minh hiểu chuyện. Nửa đời trước của bà ấy đã quá khổ rồi, nửa đời sau để cho bà ấy vui vẽ chút đi.”
Mộc Nhược Na nghe thấy càng thêm đau lòng Lâm Phong.