Chương 1117
Đúng là oan ức cho Hirayama Jiro.
Anh ta không hề phản bội Mộc Nhược Na!
Tại sao Mộc Nhược Na lại không tin anh ta?
“Nhược Na…” Hirayama Jiro còn chưa kịp nói gì, Mộc Nhược Na đã nóng nảy đẩy cánh tay của Hirayama Jiro ra, chuẩn bị bước ra.
Đúng lúc điện thoại của Mộc Nhược Na lại vang lên.
Đó là cuộc gọi từ một nhà nghiên cứu, Mộc Nhược Na nhìn thấy liền lập tức trả lời.
Từ phía đầu dây bên kia, giọng nói truyền tới đầy gấp gáp: “tổng giám đốc Mộc, mấy loại thuốc mới dùng cho thí nghiệm cũng đã hết rồi, chút nữa cô về nhớ mua thêm nhé…”
Mộc Nhược Na còn chưa kịp trả lời thì Hirayama Jiro đã giật lấy chiếc điện thoại, nghiêm giọng hỏi: “Thuốc thử sao? Còn thiếu nguyên liệu gì nữa?”
Vị nghiên cứu kia sửng sờ trong giây lát, không hiểu tại sao lại có giọng lạ trong điện thoại của Mộc Nhược Na, nhưng sau đó vẫn rất nghe lời trả lười câu hỏi của Hirayama Jiro.
Sau khi nghe giải thích rõ ràng, chân mày của Hirayama Jiro giãn ra, anh ta trả lời: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ nhanh chóng đem đến cho anh.”
Nói rồi Hirayama Jiro cúp luôn điện thoại, chẳng thèm đưa lại cho Mộc Nhược Na, nói: “Chuyện nhỏ thế này, sao em không nói cho anh biết? Anh sẽ pha chế giúp em, mỗi lần đi ra ngoài anh đều đem theo bên mình những thứ này.”
Những loại thuốc thử và dung môi này đều được sử dụng phổ biến, hơn nữa thí nghiệm của Mộc Nhược Na cũng không phải là thí nghiệm gì quá phức tạp, vì vậy đối với Hirayama Jiro, công việc bào chế này cũng chẳng có gì khó khăn.
Anh ta thậm chí không cần hỏi Mộc Nhược Na đang làm gì, chỉ cần dựa vào mùi hương còn vương trên cơ thể cô cũng có thể suy luận ra được cô đã làm thí nghiệm gì.
Nhưng con người ta lúc hờn ghen trở nên thật đáng sợ.
“Không cần.” Mộc Nhược Na thẳng thừng từ chối anh ta: “Tôi không dám dùng đến những vật phẩm pha chế của, phòng đến lúc ly hôn rồi, lại phân không rõ được.”
“Ly hôn cái gì chứ? Anh sẽ không ly hôn đâu!” Hirayama Jiro tức giận nói: “Mộc Nhược Na em định cứ thế từ bỏ tất cả sao? Anh đã dùng cả đời để ở bên em, còn cùng em sinh một đứa con trai, vậy mà bây giờ em nói ly hôn là ly hôn sao? Em có còn lương tâm không vậy?”
Hả? Hirayama Jiro mà cũng có thể nói ra những câu này sao? Mặt trời phải chăng đã mọc đằng tây rồi à?
Tay Hirayama Jiro thật sự có chút run rẩy, đây thật ra là câu nói mà anh ta đã học trong một bộ phim đạo đức thành thị tối qua.
Trong những bộ phim điện ảnh và phim truyền hình đó, đối phương mới đầu bị bỏ rơi đều nói những câu đó!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!