Chương 346
“ừ”
Hoắc Dung Thành không bộc lộ cảm xúc, anh khó chịu lấy tay kéo nhẹ cà vạt, vẻ mặt lạnh lùng.
Anh ngồi xuống bàn ăn.
“Phù…
Quản gia Trương khẽ vỗ ngực, trong lòng nhẹ nhõm vô cùng. Vừa rồi sắc mặt của cậu hai kinh khủng đến nỗi làm ông ta sợ chết khiếp.
Nhưng nói đi nói lại thì trong thời gian gần đây bất cứ khi nào cậu hai trở về nhà, việc đầu tiên chính là hỏi mợ hai đâu.
“Anh hai, em tặng anh món quà này.’ Hoắc Lăng Tùng đẩy chiếc hộp được đóng gói sang trọng kỹ càng.
Hoắc Dung Thành cầm lấy mở ra, đó là một chiếc đồng hồ. Chiếc đồng hồ có tổng cộng hơn một nghìn viên kim cương, mỗi viên kim cương ba carat.
“Anh cảm ơn chúi”
Vẻ mặt của Hoắc Dung Thành rất bình tĩnh, nhìn chiếc đồng hồ trị giá mấy trăm triệu nhưng tâm trạng anh không hề dao động.
Hoắc Diệc Phong ho nhẹ hait tiếng.
Anh cũng lấy ra món quà của mình. Đó là một chiếc thắt lưng da Hermes màu đen.
Trông chiếc thắt lưng không mới lắm, ở trên còn có vết nhăn.
Hoắc Dung Thành nhướng mắt nhìn: “Vừa tháo ra từ trên eo của chú sao?”
“Hehe!” Hoắc Diệc Phong cười khúc khích: “Anh hai, anh biết rõ bây giờ em rất nghèo, chiếc thắt lưng này em vừa tháo ra, vẫn ấm nhiệt độ cơ thể 38 độ của em, còn có mùi sữa tắm hương cam, rất hân hạnh được tặng nó cho anh”
“Huh….’ Hoắc Dung Thành cười nhạt.
“Anh hai, người ta vẫn thường nói quà ít lòng nhiều mà”
Hoắc Lăng Tùng đành phải ngắt lời anh: “Không phải quà, mà là của, của ít lòng nhiều”
“Không quan trọng là quà hay của, đều là quà em tặng anh, nó tượng trưng cho tình yêu to lớn của em dành cho anh” Đôi mắt đào hoa của Hoắc Diệc Phong hếch lên, chiếc khuyên tai kim cương bên tai trái của anh ta sáng chói.