Chương 231
Nhưng tại sao ông Lâm và Mộ Tư Đồng cũng quen biết nhau, hơn nữa bọn họ còn ở cùng nhau?
“Cậu Mộ, cô ta và cậu hai nhà họ Hoắc đã kết hôn, là người phụ nữ của cậu hai, tôi không dám xuống tay”
“Sợ à! Người phụ nữ của cậu hai nhà họ Hoặc thì làm sao, cậu hai nhà họ Hoắc cũng đâu phải là vua, hơn nữa, chỉ là một mạng người, cũng chẳng là gì đối với nhà họ Mộ: Mộ Tư Đồng cười lạnh một tiếng.
Cả đời này, điều hắn không muốn nghe nhất chính là cậu hai nhà họ Hoắc lợi hại hơn và có năng lực hơn hắn.
“Nhà họ Hoắc không dễ chọc, nhà họ Mộ cũng không dễ chọc, trước tiên là cướp chồng của em tôi, sau đó lại cướp đơn đặt hàng của tôi, lại khiến tôi mất mặt trước cậu hai nhà họ Hoắc, cô nói, hôm nay tôi có thể tha cho cô sao?”
Mộ Tư Đồng bóp cằm Tô Tú Song chậm rãi xoa xoa, khóe miệng còn mang theo nụ cười.
“Một người phụ nữ tâm thường, mà vì cô ta, nhà họ Hoắc phải trở mặt với nhà họ Mộ? Tôi nghe em gái tôi nói, ngày kết hôn, Hoắc Diệc Phong cố tình ra nước ngoài, Hoắc Lăng Tùng tạm thời thay thế chú rể hoàn thành hôn lễ. Trong mắt Hoắc Dung Thành cô ta không bằng một con chó, cô ta chết rồi Hoắc Dung Thành có lẽ cũng sẽ không có phản ứng gì: “Sau đó, em gái của tôi có thể kết hôn một lần nữa, nhìn xem, hoàn hảo làm sao.”
Nghe vậy, Tô Tú Song tim đập loạn xạ.
Lúc này, lại có tiếng gõ cửa truyền đến.
Ông Lâm bước tới mở cửa, ngoài cửa là bốn cảnh sát: “Chúng tôi nhận được tin cầu cứu nói rằng có người bị bắt cóc, bây giờ vào trong kiểm tra”
Ông Lâm trán đổ mồ hôi hột: “Không có chuyện này, chắc chắn các anh đã nhầm lẫn rồi”
“Đây là tin nhắn cầu cứu, có cả địa chỉ và số phòng. Chúng tôi nhầm lẫn sao?” Cảnh sát hỏi lại.
Ông Lâm nhìn lướt qua tin nhắn, đúng là không sai, ả tiện nhân Tô Tú Song lại có thể báo cảnh sát ngay thời khắc đầu phát hiện ra cô ta.
Trong phòng, Tô Tú Song vô cùng bức bách, cảm thấy như sống lại.
Một tiếng cười lạnh, Mộ Tư Đồng vênh mặt tới, ngăn ở cửa: “Trò đùa quái đản của phụ nữ, các người cũng tin? Đây là phòng của tôi, ai muốn vào lục soát?”
“Cậu Mộ”
Bốn cảnh sát nhanh chóng khom lưng, mở miệng cung kính gọi.
“Có vào lục soát hay không?”
Cảnh sát đưa mắt nhìn nhau không dám lên tiếng, cậu Mộ rất nổi tiếng ở thủ đô, hơn nữa có cẳng có chân vững chãi, đắc tội không nổi.
“Cậu Mộ, thật sự chỉ là trò đùa quái đản sao?” Cảnh sát trưởng ngập ngừng hỏi.