Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt Mặc Diệu Dương

CHƯƠNG 634: THÂN THẾ CỦA CỐ THANH THÀNH

Vẻ bình tĩnh thoải mái của Cố Thanh Thành không hề giống như một kẻ đang nói dối.

Tuy Long Đình Đình có nghi ngờ, nhưng vẫn hỏi anh ta: “Tại sao anh biết hôm nay máy bay sẽ hoãn chuyến?”

“Nhân viên làm việc ở sân bay nói cho tôi, sao thế?” Cố Thanh Thành tỏ vẻ đương nhiên.

Long Đình Đình cười: “Người ở sân bay gọi điện thoại nói cho anh à? Sao người ta biết hôm nay anh sẽ lên máy bay?”

“Vì tôi hỏi!”

“Anh hỏi thì người ta nói với anh hôm nay sẽ hoãn chuyến sao? Chẳng lẽ máy bay trong sân bay đều là của nhà anh cả à!” Long Đình Đình tức giận nói.

“Đúng thế, sao vậy?” Cố Thanh Thành thẳng thắn.

“Ơ…” Lần này thành Long Đình Đình bối rối.

Cố Thanh Thành hắng giọng nói: “Thật ra vẫn chưa giới thiệu bản thân với cô, nhà tôi lập nghiệp từ việc bán máy bay. Máy bay các chuyến bay quốc tế, bảy mươi phần trăm là của nhà họ Cố tôi rồi. Thế nên tôi hỏi, ai dám không nói thật với tôi?”

Thì ra là một đại gia!

Nhà Cố Thanh Thành lại kinh doanh máy bay, vậy đáng ra khá có tiền chứ, sao anh ta còn phải cực khổ đi quay phim, đóng quảng cáo?

Cứ như nghe thấy suy nghĩ trong lòng cô, Cố Thanh Thành nói: “Đóng phim chỉ là sở thích cá nhân của tôi thôi, chứ không phải là nghề. Hôm nào tâm trạng tốt thì lựa một kịch bản rồi tự đầu tư, tìm đích danh đạo diễn nổi tiếng quay. Nếu thấy mệt thì tắt điện thoại, ung dung tự tai trải qua một thời gian rồi tính sau.”

Long Đình Đình nghe thế, đúng là bất ngờ! Khó mà đoán được gia cảnh của một ngôi sao nổi tiếng lại hùng hậu như thế. Khó trách vừa có tin tức mình muốn tìm đại sứ thì có người đề cử anh ta. Hóa ra đều là muốn nịnh bợ anh ta cả.

“Còn thắc mắc gì không?” Cố Thanh Thành hỏi.

“À.. không. À thì… tôi, tôi hơi mệt, đi về nghỉ ngơi trước nhé.” Tất cả tức giận của Long Đình Đình cũng tự nhiên mất đi.

“Ừ.” Cố Thanh Thành nói rồi đặt ly sang một bên, đứng dậy đi ra ngoài. Khi đi tới cửa, đột nhiên như nhớ ra gì đó mà quay đầu lại, nói: “Đúng rồi, thời tiết mấy hôm tới cũng không tốt lắm, chỉ có một ngày tốt là lễ cưới của bạn cô. Nếu ông trời đã an bài, chẳng bằng cô chờ lễ cưới của cô ấy kết thúc rồi đi về cũng được.”

“À… ra thế, vậy… cũng được.” Long Đình Đình đần độn gật đầu.

“Còn nữa, tôi cũng tham gia lễ cưới hôm đó.” Cố Thanh Thành nói rồi nháy mắt với cô.

“Anh đi? Anh đi làm gì?” Chẳng lẽ người này lại định làm trò mưu ma chước quỷ gì sao?

Cố Thanh Thành nhướng mày, nói: “Dù sao thì khi bé cũng là một nhóm mà.”

“Hả?” Long Đình Đình biết Mạnh Yến San chính là bạn bè thuở bé của Mặc Diệu Dương, chẳng lẽ… Cố Thanh Thành cũng thế.

Cố Thanh Thành giơ ngón trỏ xua xua, nói: “Tôi cũng không tính là bạn bè thuở bé của bọn họ, nhưng khi bé từng cùng ba đến thành phố G, cũng từng đến nhà tổ nhà họ Mặc. Tính ra đúng ra cũng có ngọn nguồn với nhà họ Mặc. Hơn nữa, lần này trước khi tôi đến đây, ba cứ dặn nhất định phải liên lạc lại tình cảm với nhà họ Mặc, tôi còn có thể làm gì nữa? Lời ba, khó mà làm trái.”

Long Đình Đình chỉ muốn đập đầu lên cửa.

Khó khăn lắm mới thoát khỏi thành phố G để đến Hải Thành, tưởng rằng sau này người quen biết của mình sẽ không còn là những người quen biết những người ở thành phố G, nhà họ Mặc và Mặc Diệu Dương, ai ngờ, quanh đi quẩn lại vẫn cứ gặp phải.

“À, tôi biết rồi.” Tâm trạng của Long Đình Đình lập tức trở nên không xong. Gật đầu rồi rời đi.

Sau khi Cố Thanh Thành đóng cửa, lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại: “Ừ, đặt giúp tôi hai bộ lễ phục dạ hội cho cặp đôi. Làm phiền rồi.”

Đồ dạ hội cặp đôi mà Cố Thanh Thành đặt, hôm thứ ba đã được đưa đến. Cậu cả nhà họ Cố đích thân yêu cầu, nhà thiết kế của cửa hàng quần áo trang sức cao cấp “Khuynh Thành Thế Gia” lấy ra thiết kế cất giữ dưới đáy hòm ra, cho người may thâu đêm đưa đến trước mặt Long Đình Đình.

Đó là một chiếc đầm dạ hội dài màu trắng phau, tung bay như tiên, rất hợp với dáng người thanh mảnh nhỏ bé nhưng quyến rũ của Long Đình Đình, đúng là duyên trời định, không một khuyết điểm!

Đêm hôn lễ, khi Long Đình Đình đi ra khỏi phòng, thấy người đàn ông đối diện đã đứng trước cửa.

Trong mắt Cố Thanh Thành thoáng hiện sự ngạc nhiên.

Anh ta biết cô rất đẹp, đẹp khôn tả. Hôm nay chỉ trang điểm sơ sơ một phen, lại đẹp đến mức không như thậy nữa. Môi nở nụ cười, tiến lên một bước, vươn tay mình ra: “Tiên bay trên trời là câu dùng để nói em sao?”

Long Đình Đình liếc anh ta, nhìn thủ thế của anh ta, hỏi: “Xem ra tối nay anh đã định phải làm bạn nhảy của tôi rồi?”

“Trừ tôi ra thì còn ai? Trừ tôi ra thì còn ai có tư cách đứng bên cạnh em.”

Xem đi, cái giọng điệu này, đúng là vừa rất kiêu ngạo vừa không biết xấu hổ.

Long Đình Đình bất đắc dĩ lắc đầu cười.

Hiện trường hôn lễ, thật ra cũng không quá phô trương hay trang trí quá xa hoa như mọi người tưởng tượng. Nhưng cái gì nên có thì có cả, khung cảnh được trang trí ấm cúng mà lãng mạn.

“Mợ hai…” Vân Lang mặc đồ chú rể, vừa tuấn tú vừa nho nhã.

Vừa gọi như thế, Cố Thanh Thành mất hứng. Trợn mắt nhìn, nói: “Ăn nói kiểu gì vậy? Biết xưng hô không?”

Long Đình Đình trợn mắt nhìn anh ta, trên người người đàn ông này lại có thứ cảm giác như vô lại. Nhưng lại e ngại đây là chốn công cộng nên cũng không tiện nói gì anh ta. Mà cười nói với Vân Lang: “Cứ gọi tôi là Đình Đình đi.”

Vân Lang gật đầu, nhìn Cố Thanh Thành: “Đình Đình, người này là…”

“Tôi là bạn trai của cô ấy!” Cố Thanh Thành đầy tự tin nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!