Chương 435
Kiều Thành lạnh mặt nhìn người áo đen cách đó không xa, nói đẩy khí phách: “Hôm nay tôi nhất định sẽ chém bay đầu anh, nhân tiện rửa sạch oan khuất cho anh Tần.”
Lời vừa dứt, ánh mắt Kiểu Thành quét về phía Tần Trạm.
Khóe môi anh ta nhếch lên đây đắc ý, rất có ý muốn khoe khoang. Đúng lúc này, vết thương trên người kẻ áo đen nhanh chóng khép lại!
Trong nháy mắt, mười mấy vết máu biến mất không chút tung tích! “Ha ha ha” Tô Vũ cười đầy quái dị: “Ba mươi sáu thuật quả nhiên danh bất hư truyền, chi tiếc tôi bất tử, anh không giết được tôi đâu!”
Nói xong, Tô Vũ bắt đầu thay đổi.
Cơ thể thối rữa của anh ta bỗng nhiên tăng thêm một tầng cơ bắp!
Anh sảng xanh đen nhuộm khắp cơ thể, dưới ánh mặt trời, lỏe sáng khắp nơi. “Hả?” Tấn Trạm cau mày, dù anh không đánh nhau với anh ta nhưng có thể cảm nhận được, lúc này người áo đen mạnh đến mức biến thái, manh đến mức có thể đối kháng với cả sủng!
Kiều Thành cảm trường thương, lạnh giọng: “Thật không? Tôi đánh nát đầu anh rồi xem anh có chết hay không nhé!”
Nói xong, Kiểu Thành động chân, mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố lớn.
Mà cơ thể anh ta bắn ra, thương bay vột đi, xuyên qua bầu trời, đánh thằng xuống đầu Tô Vũ! “Am!”
Ngay lúc Kiểu Thành tới gần, nội kình trên người Tô Vũ bỗng nhiên nổ tung!
Một luồng lực cực kỳ mạnh bắn ra bốn phía, ngay cả cơ thể Kiểu Thành cũng bị đẩy lui mấy mét!
Đúng lúc này, Tô Vũ lại biến mất! “Anh Kiểu cần thận!” Chúc Diêu hét to một tiếng.
Chỉ thấy nằm tay cứng như thép của Tô Vũ đánh thắng xuống đầu Kiểu Thành!
Khoảng cách gần như thế, không thể tránh kip!
Mà khoảng cách gần như thế, cây trường thương kia không thế phát huy tác dụng, rơi vào đường cùng, Kiểu Thành không thể làm gì hơn là dùng nắm đấm nghênh đón chính diện. “Bịch” Một tiếng vang rất lớn, gang bàn tay của Kiểu Thành lập tức nứt ra, xương cánh tay phải bị biến dạng, cong về sau cực kỳ kinh dị!
“Á!”
Vì bị đau, Kiểu Thành không nhịn được hét lên một tiếng!
Tô Vũ cười lạnh nói: “Kiểu Thành của Trung Nguyên cũng chẳng có gì hơn người!”
“Tự tìm chết!” Kiều Thành tất nhiên không chịu thua, anh ta nổi giận gầm lên một tiếng rồi dùng nắm đấm tụ nội kình nhắm thằng về phía Tô Vũ lần nữa!
Lúc này, Tô Vũ vậy mà lại đứng tại chỗ, không mày may nhúc nhích, để kệ nắm đấm đập vào thân hình đen ngòm của anh ta. “Rám!” Một tiếng vang thật lớn, Kiểu Thành cam thấy cánh tay bị đánh đến mức run lên!
Một quyền này như đập vào thép. “Tại sao lại như vậy chứ” Kiểu Thành biến sắc, cơ thể người áo đen này sao lại mạnh như vậy? “Ha ha ha ha!” Tô Vũ không nhịn được ngửa đầu phá lên cười: “Cơ thể tôi thiên hạ vô địch, thiên hạ vô dich!”
Nói xong, Tô Vũ càng trở nên điên cuồng, tốc độ của anh ta đã đạt đến cực hạn, đang điên cuồng giày xéo Kiểu Thành! “Ha ha ha!” Tô Vũ không thèm che giấu hưng phần, nhìn thiên tài nổi danh hôm nay lại bị treo lên đánh, trong lòng anh ta không kiểm chế được sung sướng! “Anh Tân, anh không định ra tay sao?”
Chúc Diêu nhẹ giọng nói: “Đây chính là cơ hội tốt để rửa sạch tội danh của anh đấy.”
Tầm Trạm im lặng không lên tiếng, anh vẫn đang ngỏ chừng người mặc đồ đen này, trong lòng cũng đang suy đoán thân phận của anh ta.
Về phần rửa sạch tội danh gì đó, Tầm Trạm không hy vọng, bởi vì nếu như thế, anh sẽ không còn cơ hội bước vào hiệp hội võ đạo thủ đô nữa.
“Haiz.” Chúc Diêu thấy Tần Trạm lặng không lên tiếng, cô ta không thể làm gì khác hơn là bước lên trước, để lộ bàn tay trắng non. Ánh sáng thánh khiết ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, như một bông sen trắng nở rộ trong tay cô ta,
Sau đó, Chúc Diêu vấy nhẹ tay một cái, tia sáng bay về phía Tô Vũ.
Tốc độ nhìn thi rất chậm nhưng một giây sau đã tới trước người Tô Vũ. “Phụt!”
Tia sáng bay trên đinh đầu Tô Vũ, cả người anh ta bị đánh ngã sấp xuống đất! “Hà?” Tần Trạm nhìn Chúc Diêu: “Đây là thuật pháp gi?”
Đây là lần đầu tiên Tần Tram thấy Chúc Diêu ra tay! Động tác tay của cô ta nhìn cực kỳ đẹp, nhưng uy lực lại vô cùng đáng sợ! “Vù!”
Tô Vũ từ mặt đất chui ra, anh ta lạnh lùng nhìn Chúc Diêu, nhếch miệng cười quái dị nói: “Chúc Diêu chỉ sau Đằng Ngạo, tôi thực sự muốn giao đầu một lán.”
Nói xong, Tô Vũ lại biến mất, thân hình mạnh mẽ tiến về phía trước!
Hôm nay Tô Vũ đã là nửa bước võ tông roi! Thân thể anh ta đã đạt đến cành gioi quá biển thái! Gương mặt Chúc Dieu không hề bối rồi, động tác của cô ta như đang tinh tế thêu thủa, ngón tay nhe nhàng gấy một cái, trong không khí bỗng nhiên xuất hiện các sợi chi bạc!
Chỉ này lợi hại không gì sánh được, trực tiếp chặn Tô Vũ lại!
Sau đó, Chúc Diêu thi triển thuật pháp, miệng cô ta phun ra hoa sen bắn về phía trước. “Am!”
Đúng lúc này, thân thể mạnh mẽ kia xé nát sợi chỉ bạc, tiến sát lại gần Chúc Diêu!
“Tôi đã biết.” Tần Trạm vẫn luôn trầm mặc không nói, đột nhiên con người của anh co rút lại.
Sau đó, anh “vèo” một cái chắn trước người Chúc Diêu, nắm tay màu vàng đen đánh thắng về phía Tô Vũ!
“Am!”
Tiếng vang này long trời lở đất! Ngay cả ngôi mộ ở phía xa xa cũng không chịu nổi, đất đá bắt đầu văng tung tóe!
Bụi bay mù mit giữa hai người! Che khuất tầm mắt của mọi người!
Sau khi bụi mù tàn đi, mọi người không nhịn được kêu lên đấy kinh hãi
Hai người đứng tại chỗ không chút sứt mẻ, nhưng không khí xung quanh lại bị nổ tung, lực va đập kinh khủng, có thể quét sạch thiên quân vạn mã! “Cơ thể này của anh không tối, đây là thuật pháp gì?” Tần Trạm nhìn Tô Vũ, kinh ngạc nói.
Cơ thể Tô Vũ bỗng nhiên bắt đầu run rẩy.