Chương 1262
Anh vừa xuất hiện đã không chịu được phun ra một miệng máu tươi và suýt chút bị vấp ngã.
Sau lưng anh lúc này bị cháy đen cả một mảng lớn, trên đó còn có chút lửa đen đang bốc cháy khiến thần hồn anh đau đớn vô cùng.
Với trạng thái của mình bây giờ đối phó với Cảnh thần phó phân tam phẩm vẫn còn có chút miễn cưỡng, huống chỉ đối phương lại còn là cường giả nữa.
Tân Trạm hít một hơi thật sâu và nhìn vào lòng mình, Lãnh Uyên Thư không biết đã ngất đi từ lúc nào rồi.
Tình huống vừa rồi mình chịu một cú tấn công còn có thể sống sót chứ nếu Lãnh Uyên Thư bị đánh trúng thì chết chắc, trong tình huống đó thì mình phải ra tay bảo vệ thôi.
Vả lại lúc này anh còn không có thời gian đề xử lý vết thương, đối phương có thể đuổi theo bất cứ lúc nào.
Tân Trạm cố gắng sử dụng linh khí chịu đau bay lên và hướng về phía một ngọn núi ở phía xa.
Tất nhiên là anh biết họ chắc chắn sẽ tìm kiếm dọc theo con đường lúc nấy mình vừa đi qua.
Vả lại anh quả thực chỉ có thời gian bày vài cái Trận pháp Truyền Tống ở dọc đường thôi.
Nhưng tên Quỷ Hỏa này chắc không biết trước khi anh đến Hỏa Vũ Tông thì đã bày Trận pháp Truyền Tống ở những vị trí khác nữa để tránh việc hợp tác với ba vị trưởng lão thất bại.
Lúc này những trận pháp đó đã có cơ hội dùng đến rồi.
Sau khi trải qua ba lần truyền tống, Tân Trạm đã dùng hết tất cả sức.
lực của mình mới tùy tiện tìm được một cái hang động và đuổi con quái thú trấn giữ trong đó, anh hoàn toàn kiệt sức rồi nên dựa vào một tảng đá xanh và nhắm mắt lại.
Không biết bao lâu đã trôi qua, lúc này Lãnh Uyên Thư mới dần tỉnh lại.
Cô ta không hề bị thương nặng chỉ là bị tấn công ngược bởi bảo vật bị phá hủy thôi, cộng thêm cơn chấn động từ sự tấn công của con hắc long.
Cô vừa tỉnh lại, đầu tiên là có chút hoang mang nhìn không gian lạ lẫm xung quanh, cô ta không biết mình đã đến nơi nào.