Người ngồi trong phòng nghe thấy giọng nói của lão Triệu, ai nấy đều sướng đến phát điên.
Đặc biệt là hai anh em Đinh thị, vì chuyện này mà bọn họ đã toát mồ hôi lạnh cả người, sợ Giang Nghĩa lại dùng thủ đoạn bẩn thỉu gì đó, cũng may là phó cục Vương có đủ năng lực có thể thành công áp giải người trở về.
Đi vào phòng, nhìn thấy hai anh em Đinh thị, cái gì cũng không cần nói, Giang Nghĩa liền hiểu rốt cuộc là có chuyện gì.
Trước đó anh vẫn không hiểu tại sao nhà họ Triệu lại có thù hằn với mình.
Bây giờ nhìn thấy hai anh em Đinh thị, trong lòng anh đã sáng tỏ.
Không cần phải suy nghĩ, chắc chắn là Đinh Hồng Diệu và Đinh Hoàng Liễu tìm mợ chủ nhà họ Triệu, không biết là sử dụng cách nào đó lại có thể khiến nhà họ Triệu đối đầu với mình.
Sử dụng cách gì chứ?
Giang Nghĩa nhìn Đinh Hồng Diệu, đồng thời cũng nhìn thấy Bành Á Linh nắm chặt tay Đinh Hồng Diệu, người thì ngồi sát vào Đinh Hồng Diệu, cảm giác giống như là vợ chồng.
Trong lòng lại sáng tỏ.
Giang Nghĩa nhẹ lắc đầu, cười khổ nói: “Đinh Hồng Diệu, không ngờ anh vì đối phó với tôi mà lại hi sinh lớn lao như thế.”
Trong nháy mắt, mặt Đinh Hồng Diệu liền đỏ lên.
Anh ta là một người có lòng tự tôn vô cùng nặng, có thể đi đến bước này là đã rất khó khăn, còn bị người khác mỉa mai tại chỗ, trong lòng khó chịu muốn chết.
Đinh Hoàng Liễu ngồi ở một bên cũng rất bực bội, cô ta không nhìn nổi việc anh trai mình bị ấm ức như thế.
Ngược lại là Bành Á Linh căn bản không coi trọng Giang Nghĩa, ngược lại còn vui vẻ nói: “Anh chính là Giang Nghĩa đó à? Ừm, ở nhà họ Triệu chúng tôi mà còn dám nói chuyện ngông cuồng như thế, đúng là có can đảm, chẳng trách Hồng Diệu vẫn luôn thua vào tay anh.”
“Con người anh mặc dù đáng hận, nhưng mà tôi vẫn muốn cảm ơn.”
“Nếu như không có anh thì làm sao Hồng Diệu có thể đồng ý đến đây tìm tôi, là anh đã tác hợp hai người chúng tôi, cho nên tôi nên nói với anh một tiếng cảm ơn.”
Giang Nghĩa nhún vai: “Không cần phải khách sáo.”
Sau đó, Bành Á Linh lại nhìn Vương Khuông Nghĩa: “Phó cục Vương, lần này cũng cảm ơn ông, nếu như không phải có ông ra tay tương trợ thì lão Triệu nhà chúng tôi không thể về được, Giang Nghĩa cũng không thể được áp giải thuận lợi như thế.”
Vương Khuông Nghĩa bị dọa đến nỗi sắp đứng không vững.
Mình đã nghỉ đủ mọi cách để thoát khỏi quan hệ với Bành Á Linh, kết quả thì hay rồi, đối phương lại chủ động kéo gần quan hệ với mình.
E là chuyện này sẽ bị Giang Nghĩa ghi nhớ.
Vương Khuông Nghĩa xấu hổ hắng giọng: “Không không không, tôi đi đến hiện trường xem xem có chuyện gì xảy ra, cũng không có làm cái gì hết, chuyện này không hề liên quan tới tôi, không cần phải cảm ơn tôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!