Weiss nằm không nói gì, lặng lẽ ấn điện thoại, gửi đi một tin nhắn.
Không tới nửa phút, cốc cốc cốc, truyền tới tiếng gõ cửa.
Còn chưa đợi Weiss mở miệng thì Sử Chính Cương đã mất kiên nhẫn mà gào lên: “Ai? Có phiền không hả? Không biết ở đây là phòng bao sao? Ai cho phép gõ cửa? Cút cho tôi.”
Ông ta trút toàn bộ lửa giận lên người của người gõ cửa.
Sau đó, ngoài cửa truyền tới giọng nói yêu kiều của một người phụ nữ: “Xin lỗi thưa ngài, tôi làm phiền tới ngài rồi, xin hãy lượng thứ.”
Hửm?
Sử Chính Cương vốn đang nằm lập tức ngồi dậy, hai mắt phát sáng.
Nơi này là phòng tắm nam, sao lại có giọng nói của phụ nữ.
Hơn nữa nghe giọng, người phụ nữ ngoài cửa đó tuyệt đối là cô gái xinh đẹp hơn 20 tuổi, giọng nói yêu kiều đó như sắp làm nhũn xương cốt của người khác.
Cả đời này sở thích lớn nhất của Sử Chính Cương chính là: phụ nữ.
Vừa nghe thấy giọng nói này, còn trong trường hợp đặc biệt như vậy, vậy giống như con hổ cực kỳ đói nhìn thấy một con thỏ trắng béo múp, có thể để nó chạy sao?
Không!!!
Sử Chính Cương kìm chế trái tim kích động: “Cái đó, cô có chuyện gì sao?”
Người phụ nữ bên ngoài nói: “Trung tâm tắm và giải trí của chúng tôi cung cấp dịch vụ bóp chân, 240 nghìn một giờ, xin hỏi ngài có cần không?”
Cần! Cần! Cần!
Sử Chính Cương sắp vui phát điên rồi, trực tiếp hô lên: “Vào đi.”
Cạch một tiếng, cửa đẩy ra, đi vào là một cô gái xinh đẹp, phấn nộn, dáng cao, đôi chân dài, mặc đồ khá đơn giản, giống như là vóc dáng hoàn mỹ của người mẫu.
Là loại khiến đàn ông nhìn rồi thì sẽ chảy nước miếng!
Tim của Sử Chính Cương đập nhanh, Weiss ở cách nửa mét đều có thể nghe rõ được tiếng tim đập của ông ta.
Ha ha, tên già háo sắc này, quả nhiên dính chiêu này.
“Thưa ngài, ngài cần dịch vụ bóp chân không?”
“Cần.”
Người phụ nữ dịch cái ghế nhỏ ngồi xuống, bắt đầu bóp chân cho Sử Chính Cương.
Sử Chính Cương nhìn người phụ nữ trước mắt, cả người đều sắp hòa tan, không ngừng hít hà ngửi mùi hương trên người đối phương, hận không thể mọc thêm mấy cái mũi.
Lần bóp này chỉ bóp 15 phút, nhưng làm cho Sử Chính Cương cực kỳ thoải mái.
Nhưng chỉ bóp chân thì xong rồi sao?
Mắt thấy người phụ nữ xinh đẹp trước mắt, độ tuổi này, vóc dáng này, người đàn ông nào không muốn tiến thêm một bước nữa?
Sử Chính Cương ho một tiếng, rất thuần thục mà hỏi: “Em gái xinh đẹp, phục vụ này của các em có mức sâu hơn không?”
Người phụ nữ chu miệng, lắc đầu: “Nghe không hiểu.”
Thật sự không hiểu hay giả vờ không hiểu?
Sử Chính Cương không phải kẻ ngu, cho dù lúc này sắc dục quấn tim, nhưng đầu óc vẫn đủ dùng.
Ông ta lập tức quay đầu nhìn sang Weiss, cười rồi hỏi: “Cậu em, chỗ bọn họ có loại phục vụ đó không?”
Weiss hiểu rõ còn giả bộ mơ hồ: “Ông chủ Sử, tôi cũng nghe không hiểu.”
Sử Chính Cương suýt nữa tức chết.
Loại cảm giác này giống như có một vạn con kiến bò qua bò lại trên người, đốt người ta ngứa ngáy cả người, nhưng không cho bắt, rất khó chịu.
Ông ta hít thở, dùng giọng nói trầm thấp nói: “Cậu em, tôi biết cậu muốn cái gì, nhưng cái cậu muốn, tôi thật sự rất khó làm.”
Weiss xua tay: “Ông chủ Sử, không phải đã nói đừng nhắc chuyện này rồi sao? Ông sao lại chủ động nhắc tới rồi?”
Mũi của Sử Chính Cương tức tới lệch cả đi.
Cậu được lắm Weiss, tại sao nhắc tới chuyện này trong lòng cậu không có tính toán sao?
Dựa theo tính khí trước kia của Sử Chính Cương, có người dám ở trước mặt trêu đùa ông ta như này thì ông ta sớm đã đứng dậy rời đi rồi.
Nhưng cúi đầu nhìn cô gái xinh đẹp yêu kiều đó, ông ta không nỡ.
Nghiến răng, Sử Chính Cương tiếp tục nói: “Cậu em, cậu nói đi, cậu muốn bàn như nào?”
Cuối cùng cũng lay động rồi!
Weiss được hời còn ra vẻ: “Ông chủ Sử, đây là ông muốn tôi nói nha, không phải tôi chủ động muốn nói.”
Sử Chính Cương gật đầu: “Nói đi.”
“Vậy được, ông chủ Sử tôi nói rõ rồi. Đá thô mà Giang Nghĩa phân loại ở chỗ ông, tôi mua toàn bộ, một viên cũng không để lại cho cậu ta.”
“Cái này...” Sử Chính Cương rất là khó xử: “Như vậy không hay lắm? Cậu ít ra phải để lại một nửa hoặc một phần ba cho cậu ta, mua hết toàn bộ, tôi làm sao ăn nói với người ta?”
“Phải ăn nói gì chứ? Các ông không phải còn chưa ký hợp đồng sao? Chưa ký hợp đồng, bán thế nào đó là chuyện ông chủ Sử nói là được!”
“Nói thì nói vậy, nhưng làm như vậy rất không có chữ tín.”
Weiss gật đầu: “Được, ông chủ Sử tôi cũng không làm khó ông, ông chẳng phải là muốn một cái cớ để ứng phó Star Jewelry, ứng phó Giang Nghĩa hay sao, tôi cho ông.”
Anh ta giơ tay lên, làm hình số ‘3.’
“Ông chủ Sử, giống như ông nói, Giang Nghĩa nguyện ý trả 2400 tỷ tiến hành thu mua; mà tôi lại bằng lòng bỏ ra 3000 tỷ để thu mua!”
“Giá của tôi cao hơn Giang Nghĩa 600 tỷ.”
“Làm kinh doanh, luôn là người giá cao thì được, ông lúc này đi ứng phó Giang Nghĩa, một chút vấn đề cũng không có nhỉ?”
Sử Chính Cương vỗ đùi: “Vậy thì không thành vấn đề! Nếu cậu chịu trả giá cao, tôi bán cho cậu không có tí vấn đề nào cả, thương trường như chiến trường, Giang Nghĩa trả ít, bị người khác cướp hàng là đáng đời, tôi cũng có thể ứng phó với bên ngoài rồi.”
Lý do mà Weiss cho, quả thật khiến Sử Chính Cương rung động.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!