‘Đù, quá giả rồi, làm trò cũng không thể làm như vậy chứ?’
‘Nếu thật sự có người viên nào cũng cắt ra Đế vương lục, phỉ thúy lục bích, vậy chẳng phải là tùy tiện thì có thể làm người giàu nhất thế giới sao?’
‘Không xem nữa, quá giả rồi.’
Tuy rất nhiều người đều nói không xem, nhưng số người trong live không thấy giảm, ngược lại càng nhiều hơn.
Số người xem lập tức tăng vọt lên hơn 2 triệu, độ hot dọa người.
Những chiếc ‘máy bay’ không ngừng được bay qua, rất nhiều ‘tên lửa’ không ngừng bắn trên không.
So với sự náo nhiệt trong livestream, ông chủ Thân ở trước màn hình lại lạnh toát máu, ông ta đâu ngờ liên tiếp cắt ra ba khối ngọc cực phẩm?
Ông ta còn cười nhạo mắt nhìn của Giang Nghĩa không được, bây giờ bị vả bôm bốp vào mặt, máu cũng lạnh toát rồi.
“Không thể nào, tôi không tin còn có thể tiếp tục cắt ra Đế vương lục.”
“Ba viên trước chỉ là ăn may.”
“Nhất định là như vậy.”
Tiếp theo, hết viên đá thô này tới viên khác được cắt ra, quả thật Đế vương lục về sau bớt đi không ít, nhưng viên nào cũng là tinh phẩm, điểm này không sai.
Giá thấp nhất, cũng có 1.5-1.8 tỷ.
Mỗi khi cắt một viên đá thô thì trái tim của ông chủ Thân giống như bị cắt ra vậy, đau đớn hết lần này tới lần khác.
Tốn khoảng một tiếng, 100 viên đá thô đã được cắt xong toàn bộ, lão sư phụ thở một hơi dài, công việc của ngày hôm nay là việc đặc sắc nhất mà ông ta từng làm.
Làm xong vụ ngày hôm nay, về sau có cắt bất cứ viên đá thô nào, đoán chắc ông ta cũng sẽ không có dao động gì nữa.
100 viên đá thô, viên nào cũng là tinh phẩm.
Trong đó còn có Đế vương lục, phỉ thúy lục bích pha lẫn trong đó.
Kỳ Chấn nhìn thôi cũng nhiệt huyết sôi sục: “Người đâu, mau tính toán.”
Lập tức có thủ hạ đi tới tiến hành tính toán tất cả số đá thô, thống nhất tính theo giá thị trường, giá trị cuối cùng được đưa ra là: 396 tỷ!
Cũng tức là, 100 viên đá thô này nếu bán ở trên thị trường thì phải tốn 396 tỷ mới mua được.
Đây còn chỉ là giá thị trường.
Đợi sau khi gia công, e là có thể tăng gấp 7-8 lần.
Vốn 300 tỷ, cuối cùng e là có thể bán trên 3000 tỷ, như này sẽ kiếm được bao nhiêu tiền?
Kiếm to, kiếm bội, kiếm điên cuồng!
Livestream bùng nổ, bình luận cực kỳ nhiều, che kín cả màn hình, không có ai có thể nhìn thấy hình ảnh trên màn hình nữa, chỉ có thể nhìn thấy những dòng bình luận.
Ông chủ Thân ở trước màn hình thì trực tiếp ngồi xuống đất, hai mắt trống rỗng vô hồn.
Ông ta cho rằng ông ta kiếm rồi.
Kết quả sau khi cắt ra mới phát hiện, trong 1 ngày ông ta kiếm hụt đi 96 tỷ!
Đây là một con số rất lớn.
Ông chủ Thân buổi sáng còn mở miệng cười nhạo Giang Nghĩa không có mắt nhìn, nói người ta ngu ngốc, bây giờ thì sao? Ông ta một quả rắm cũng không đánh được, cực kỳ bất lực.
Reng reng reng, reng reng reng, điện thoại đổ chuông.
Ông chủ Thân nghe máy.
“Alo?”
“Alo cái con mẹ ông? Chuyện này rốt cuộc là sao?” Ở đầu bên kia truyền tới tiếng gầm giận dữ của Weiss.
“Tôi, tôi không biết.”
“Mẹ kiếp ông sao lại không biết?”
“Giang Nghĩa tốn 3 tiếng chọn đá thô, đây là kết quả cậu ta chọn, chỉ có thể nói --- Giang Nghĩa quá siêu rồi.”
Hai bên đều không thể tiếp tục nói chuyện.
Phải, Giang Nghĩa quá siêu rồi, siêu tới mức khiến tất cả chuyện này nhìn như giả.
300 tỷ mua 100 viên đá thô, khi ai cũng thấy là vụ mua bán đền ốm, vậy mà ở trong tay Giang Nghĩa lại biến thành kiếm đậm, thật sự không biết nên hình dung như nào mới được.
Phòng họp.
Trên mặt của mọi người đều tràn ngập vẻ sững sờ, tâm trạng thấp thỏm bất an, không biết nên làm sao mới có thể bình tĩnh.
Bình tĩnh?
Ha ha, liên tiếp trúng 100 lần giải thưởng, có thể bình tĩnh mới lạ.
Viên Triệu Hào nhìn những viên đá thô được cắt ra, trợn mắt há hốc mồm, cho dù để ông ta đoán một vạn lần cũng không thể đoán được kết cục như này.
Chuyện này sao có thể chứ.
Ông ta rõ ràng đã liên thủ tính kế xong xuôi với Weiss, chuẩn bị bẫy cho Giang Nghĩa.
Kết quả Giang Nghĩa không những không bị hố chết, ngược lại tung một chiêu hồi mã thương, đạp Viên Triệu Hào xuống ngựa.
Ai mạnh ai yếu, nhìn cái thì rõ.
Thật ra, đừng nói đã đặt bẫy trước rồi, cho dù không đặt bẫy, một người bình thường tuyệt đối không thể chọn ra 100 viên đá thô cực phẩm được.
Giang Nghĩa thật sự chỉ có một chữ mới có thể hình dung: siêu!
Đồng thời, Viên Triệu Hào ý thức sâu sắc được, trải qua chuyện lần này, vị trí giám đốc thu mua của Giang Nghĩa sẽ càng ngồi vững hơn, bất cứ ai cũng đừng hòng lung lay được anh.
Không chỉ có Viên Triệu Hào, những tay sai kia cũng có suy nghĩ giống như vậy.
Có thể có năng lực siêu như vậy, bạn không phục không được.
“Khụ khụ.” Giang Nghĩa ho khẽ một tiếng, cố ý nhìn sang Viên Triệu Hào: “Giám đốc Viên, lời chúng ta đã nói trước đó ông còn nhớ chứ?”
“Lời? Lời gì?” Viên Triệu Hào đã bị sự xung kích cực lớn đánh vào đầu nên đã không còn tỉnh táo nữa, đâu còn nhớ lời đã nói trước đó?