Giang Nghĩa nhìn ông ta: “Ông cảm thấy tôi có thời gian nói đùa với ông sao?”
“Được, vậy tôi đồng ý điều kiện của cậu, 300 tỷ mua 100 viên, tùy cậu chọn!”
“Cảm ơn!”
Lâm Hân Vũ ở một bên cũng sắp lo chết rồi, không ngừng đánh mắt với Giang Nghĩa, nhưng Giang Nghĩa giống như không thèm nhìn, không thèm quan tâm.
Vụ buôn bán này không thể làm.
Lâm Hân Vũ khẩn trương đến mức sắp khóc rồi, 300 tỷ đó, số tiền đó là có thể mua một mỏ quặng khai thác đá thô cỡ nhỏ!
Kết quả bây giờ Giang Nghĩa chỉ cần 100 viên trong đó.
Kể chuyện cười quốc tế gì vậy?
Cái này không đền mới lạ!
Lâm Hân Vũ đã nghĩ, lát nữa trở về nên ăn nói kiểu gì với đám người Kỳ Chấn, Viên Triệu Hào, phạm sai lầm lớn như vậy, e là sẽ bị đuổi việc ngay lập tức.
Đuổi việc còn tính là nhẹ, sợ là còn phải gánh vách tổn thất kinh tế của công ty?
Càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng run.
Lúc này, Giang Nghĩa đưa tay vỗ vai của cô ta, khẽ mỉm cười rồi nói: “Không cần sợ, tin vào mắt nhìn của tôi. Lùi một vạn bước lại nói, cho dù là lỗ, tôi cũng sẽ một mình gánh vác, cô sẽ không có chuyện đâu.”
“Giám đốc Giang...”
Giang Nghĩa hít sâu một hơi, cất bước đi về phía đống đá thô chất như núi kia.
Trong nhà kho tổng cộng có 10 đống, anh đi qua từng đống để cảm ứng, từ trong đống đá thô rất lớn tiến hành tìm kiếm, tiến hành cảm ứng từng viên.
“Viên này không tồi.”
“Ừm, viên này được, nấp khá kỹ.”
“Không tồi, viên này là cực phẩm.”
“Wow, viên này là Đế vương lục nhỉ?”
Giang Nghĩa vừa lục tìm vừa tự lẩm bẩm, cảm ứng thì giống như viên nào cũng là Đế vương lục cực phẩm.
Ông chủ Thân ở bên cạnh cười lạnh ở trong lòng: cậu diễn đi, đến lúc đó xem cậu trở về ăn nói kiểu gì!
Thời gian tiêu tốn có hơi lâu, tổng cộng tốn 3 tiếng đồng hồ mới hoàn tất việc từ trong 10 đống đá thô chọn ra hơn 200 viên đá thô.
Giang Nghĩa lại từ trong hơn 200 viên đá thô chọn ra 100 viên sẽ lấy đi, để vào trong một cái sọt.
Anh búng tay.
“Cuối cùng đã chọn xong, 100 viên đá thô này là thứ tôi muốn.”
“Số lượng cũng không nhiều, tôi tự mình mang về là được, cũng không cần ông chủ Thân ship qua.”
Ông chủ Thân nhìn cái sọt đó, bên trong lại là một số viên đá thô lôm côm, rất nhiều viên là khối bùn đất, nhìn thoáng cái là hàng thứ phẩm trong hàng thứ phẩm.
Ông ta không nhịn được mà cười ha hả: “Giám đốc Giang, con người cậu thật là thú vị, thấy vị trí này của cậu cũng không ngồi được mấy ngày rồi, tôi cũng nói thẳng với cậu, 300 tỷ lần này của cậu tuyệt đối là phải đền rồi.”
“Ổ? Ông sao biết tôi không làm được lâu?”
“Đó không phải chuyện hiển nhiên sao? 300 tỷ mua 100 viên đá thô, loại chuyện này ai làm ra được? Hơn nữa những viên cậu chọn đều là thứ phẩm trong thứ phẩm, khiến công ty lỗ 300 tỷ, cậu cho rằng còn có thể tiếp tục làm sao?”
Giang Nghĩa đã cười: “Nói như vậy, ông chủ Thân thể hiện sự nghi ngờ về mắt nhìn của tôi?”
“Không, tôi không phải là nghi ngờ, tôi là khinh thường cậu, ha ha ha ha.”
Giang Nghĩa cũng không tức giận, đưa tay xách cái sọt lên, vừa đi vừa nói: “Tôi bây giờ phải về công ty tiến hành cắt đá thô, đúng rồi, tôi sẽ tiến hành livestream, hoan nghênh ông chủ Thân xem đúng giờ.”
“Ha ha, cậu còn chê chưa đủ mất mặt sao? Còn muốn livestream cắt đá? Được, cậu muốn chết thì tôi nguyện ý xem, nhất định xem đúng giờ!”
“Quyết như vậy đi.”
Giang Nghĩa khẽ mỉm cười đi ra khỏi nhà kho, rời khỏi Phường Nguyên Thạch.
Trên đường, Lâm Hân Vũ tức giận nói: “Ông chủ Thân đó có thái độ gì thế? Tức chết người ta rồi. Giám đốc Giang, anh sao không tức giận?”
Giang Nghĩa nhún vai: “Tôi cũng muốn tức giận, nhưng thật sự không tức giận nổi.”
“Tại sao?”
“Bởi vì tôi từ chỗ ông ta có được 100 viên đá thô cực phẩm, xách một sọt bảo bối, cô cảm thấy tôi phải như nào mới có thể tức giận?”
Lâm Hân Vũ bĩu môi: “Bảo bối gì chứ? Chỉ là một sọt đá lởm.”
“Ha ha ha ha.” Giang Nghĩa chỉ cười không nói, đi tới trước xe, sau khi để đồ vào cốp, sau đó lái xe chở Lâm Hân Vũ trở về.
Giang Nghĩa vừa rời đi thì ông chủ Thân đã gọi điện cho Weiss.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!