Đừng nói là Phong Điểu, đổi thành bất kỳ người nào đó đua cũng có thể dẫn trước.
Chúc Minh cũng từng dẫn trước Giang Nghĩa đó, nhưng kết quả cũng thua sặc gạch đó thôi_
Đối với một tay đua, thi đấu không phải là so xe của ai có tính năng mạnh hơn mà là đấu kỹ thuật của ai cao siêu hơn. Mà nơi có thể giúp các tay đua show trình nhất chính là khúc cua!
Khúc cua tới rồi!
Núi Bàn Văn có rất nhiều khúc cua, sau khi lái qua đoạn đường thẳng đầu tiên thì những khúc cua tiếp theo sẽ nhiều tới mức khiến người người phẫn nộ.
Phong Điểu giảm tốc độ, bẻ cua chuẩn như sách giáo khoa.
Dù là thời điểm bẻ cua hay cách chọn đường cua đều chính xác như máy tính phân tích ra, một sai sót nhỏ nhất cũng không có.
Khán giả đều lần lượt giơ ngón cái.
Người có kỹ thuật bẻ cua lợi hại như thế thì chắc chắn là tay đua đứng trên đỉnh giới đua xe, người khác căn bản không thể vượt qua.
“Ferrari thua rồi.”
Nhưng Chúc Minh không nghĩ như thế. Anh ta đang đợi, đợi một động tác cực kỳ đặc trưng đó xuất hiện.
Tới rồi tới rồi, chiếc ferrari đã tới khúc cua rồi.
Không hề giảm tốc.
“Không giảm tốc? Làm loạn à? Hắn ta điên rồi sao?”
“Vì muốn đuổi kịp Phong Điểu mà bấn loạn tinh thần rồi à? Haha.”
“Hắn ta sẽ đâm vào tường núi thôi.”
Chúc Minh cười lạnh, lũ ngu tầm nhìn hạn hẹp này, rất nhanh thôi, bọn họ sẽ được chứng kiến sự lợi hại của Giang Nghĩa.
Quả nhiên.
Chiếc xe không hề đâm vào tường núi như mọi người đã nghĩ, ngược lại còn vẽ một vệt xước dài ngay góc cua, sau đó dùng tốc độ thích hợp nhất để lao ra khỏi góc cua.
Bẻ cua Drifting!
Kỹ thuật sở trường của Giang Nghĩa xuất hiện lần nữa, khán giả đều sốc tới ngây người.
Chúc Minh kích động hô lớn: “Chính là cái này, tôi bị chiêu này đánh bại đấy! Lũ ngu mấy người nhìn rõ chưa hả?”
Anh ta không hề đau lòng, như thể chuyện bị Giang Nghĩa đánh bại là một việc gì đó vinh dự lắm
có thể thấy được Chúc Minh khá rộng lượng.
“Lợi hại nha, dùng vận tốc nhanh nhất để bẻ cua Drifting, đúng là ngoạn mục mà.”
“Đây là chuyện con người có thể làm được sao? Chỉ cần hơi mất khống chế chút thôi thì có thể chết ngay tại chỗ đấy. Đúng là kẻ xem tính mạng như trò đùa mà!”
“Ông thì hiểu cái quái gì, đây là sự to gan của cao thủ.”
“Đúng là to gan thật, dù sao cả đời tôi cũng không dám làm, nghĩ còn không dám nghĩ.”
Bẻ cua với vận tốc nhanh nhất, haha, có điên mới làm.
Sau khi vượt qua khúc cua, khoảng cách giữa hai chiếc xe đã được rút ngắn.
Tiếp đó là khúc cua thứ hai, thứ ba rồi thứ tư, sau mỗi lần cua, khoảng cách giữa họ lại rút ngắn đi một chút. Sau khi vượt qua rất nhiều khúc cua, hai chiếc xe gần như đã ngang hàng.
Không hề có khoảng cách.
Nếu cứ tiếp tục thế này thì có thể Giang Nghĩa sẽ thắng thật.
Lúc này, Chúc Minh bỗng lộ ra một nụ cười nham hiểm, anh ta tự lẩm bẩm: “Được rồi, tới đó thôi. Giang Nghĩa, rất nhanh anh sẽ được biết tại sao đội trưởng của chúng tôi được xưng là tay đua số một thiên hạ.”
“Bộ não anh ấy mạnh như một cái máy tính vậy, bất kể là tuyệt chiêu nào đã thấy qua, anh ấy đều có có thể sao chép lại một cách hoàn mỹ, thậm chí còn hoàn hảo hơn.”
“Giang Nghĩa, con át chủ bài của anh đã không còn nữa rồi!”
Lại một khúc cua nữa.
Giang Nghĩa vẫn như lúc trước, bẻ cua với tốc độ cao cao nhất nhưng khiến anh không ngờ được là chiếc Lamborghini cũng hành động y hệt!
Hai chiếc xe đều bẻ cua hệt nhau.
Dù là thời điểm hay là đường thua, hoặc là cách bẻ cua Drifting, đều y hệt.
Chiêu thức của Giang Nghĩa đã bị Phong Điểu copy hoàn hảo rồi!
Anh lại lần nữa phải đối mặt với thất bại.