Giang Nghĩa chỉ vào người đàn ông mặc đồ đen, nói: "Nếu tôi đoán không nhầm, người đàn ông đó rất có thể là “yêu quái ăn thịt phụ nữ”"
"Anh ta ư?"
Tưởng Y Vân tỏ vẻ ngạc nhiên.
Đã ba tháng rồi chưa bắt được hung thủ, đám người Giang Nghĩa vừa tới là bắt được luôn sao? Nếu nói như vậy, những cống hiến của bọn họ cho bộ lạc chẳng phải là công toi à?
"Đi xuống xem xem."
Giang Nghĩa quay đầu rời đi, Tưởng Y Vân cũng theo sau.
Hai người rời khỏi phòng, đến trước Thánh đàn, hội họp với với Song Ngư.
Lúc này chỉ thấy Thánh nữ ngồi trên thánh tọa chính điện, thuộc hạ đứng hai bên, trang nghiêm mà kính cẩn.
Sau khi mọi người đến Thánh đàn, đại đa số họ đều dừng chân lại, không dám thể tùy tiện đi vào Thánh đàn, chỉ có một người đàn ông cường tráng cởi trần áp giải một người đàn ông mặc đồ đen đi vào.
"Quỳ xuống!"
Người đàn ông vạm vỡ đẩy người đàn ông mặc đồ đen quỳ xuống, sau đó cũng tự quỳ xuống theo, chắp tay nói với Thánh nữ: "Bẩm Thánh nữ, hung thủ giết mấy người phụ nữ đã bị bắt, xin Thánh nữ trừng phạt!"
Thánh nữ nhìn người đàn ông vạm vỡ, lại nhìn người đàn ông mặc đồ đen, trông không vui vẻ cho lắm, ngược lại còn rất thất vọng.
Một lúc sau, Thánh nữ nói: "Trư Tam, tôi đã nhấn mạnh với anh nhiều lần rồi, không có chứng cớ nào có thể chứng minh Quách Giang là hung thủ, vì sao anh cứ gây khó dễ cho anh ta, nhất quyết phải bắt anh ta cho bằng được vậy?"
Hóa ra Thánh nữ biết rõ tình trạng của hai người này.
Người đàn ông vạm vỡ là một đồ tể trong bộ tộc, mọi người thường gọi ông ta là Trư Tam, một tháng trước con gái ông ta mất tích, suốt một tháng qua Trư Tam gần như phát điên, cứ cố gắng đi tìm con gái mình.
Còn người đàn ông mặc đồ đen tên là Quách Giang, gã ta cũng là một thành viên của bộ tộc, nhưng gã ta từng có tiền án.
Khoảng ba năm trước, trong một lần uống say vào ban đêm, Quách Giang muốn cởi quần áo của một cô bé, kết quả là gã ta bị đánh một trận rồi tống vào đồn, bị nhốt mất mấy tháng và phải đền tiền.
Chuyện này xảy ra cũng đã lâu rồi, nhưng danh tiếng của Quách Giang trong tộc vẫn không khá hơn chút nào, gã ta vẫn hở ra là chấm mút, nhìn lén, cứ vài ngày là lại bị đưa vào đồn.
Lần nào gã ta cũng bị người trong tộc đánh cho tơi tả, nhưng Quách Giang đã sớm luyện được cơ thể "mình đồng da sắt", muốn đánh thì cứ đánh, không sao hết!
Gã ta vẫn luôn là kẻ háo sắc, cũng không bao giờ biết ăn năn.
Nhìn thì có vẻ kẻ có khả năng phạm tội nhất trong cả bộ tộc đúng là chỉ có Quách Giang.
Ngay từ đầu Thánh nữ cũng đã nghĩ tới việc này, khi cô gái đầu tiên biến mất, mọi người đã đoán được có thể Quách Giang là hung thủ.
Thế là Thánh nữ lập tức cho người đến nhà Quách Giang, tiến hành khám xét tỉ mỉ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!