Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Thời gian đốt cháy kéo dài chừng nửa tiếng mới kết thúc. 

Sau khi thiêu chết đám người tộc trưởng, những người trong tộc lại bày tỏ sự biết ơn đối với Giang Nghĩa. 

Đồng thời mọi người ép anh nhất định phải nhận món quà của họ. 

Nếu anh không nhận, mọi người sẽ áy náy, bởi suy cho cùng anh đã giúp họ giải quyết mối họa này. 

Cho đến tận bây giờ, Giang Nghĩa mới để lộ “bộ mặt thật” của anh. 

Anh hằng giọng một cái rồi nói: “Thật ra tôi không định giúp mọi người không công, tôi cực kỳ muốn có được một thứ, đây cũng là nguyên nhân khiến tôi cố gắng hết sức giúp đỡ mọi người” 

Người trong tộc nghe xong không những không tức giận mà còn nhoẻn miệng cười, 

Trong tín ngưỡng của họ, điều họ sợ nhất đó là không thể báo đáp những người đã giúp mình, chỉ cần người có ơn với họ có yêu cầu gì, họ sẽ toàn lực thỏa mãn người đó. 

“Ân nhân, xin cậu nói rõ thứ cậu muốn là gì? 

“Chỉ cần cậu nói ra, nhất định chúng tôi sẽ xông pha khói lửa giúp cậu hoàn thành 

“Không những vậy, chúng tôi còn không tiếc hy sinh mạng sống của mình để trả giá!” 

Giang Nghĩa mỉm cười khoát tay: “Không cần thái quá như thế, món đồ tôi muốn không cần mọi người đánh đổi mạng sống để lấy nó. 

Anh chỉ tay về phía tế đàn đang cháy rồi nói: “Tôi muốn lửa thánh của mọi người! Bởi vì một số nguyên nhân nên tôi muốn lấy một ít lửa thánh đi, rất mong mọi 

người trong tộc thỏa mãn nguyện vọng này của tôi. 

Người trong bộ tộc đều nhìn nhau. 

Thật ra theo quy định thì lửa thánh không được cho người khác, đây là đồ thuộc về bộ tộc, không được mang ra ngoài. 

Nhưng Giang Nghĩa là người có ơn cực kỳ to lớn đối với họ, nếu họ từ chối anh, tín ngưỡng của họ sẽ hoàn toàn sụp đổ. 

Cuối cùng một người dân nói lớn: “Lửa thánh tồn tại là vì muốn chèo chống tín ngưỡng của chúng tôi. Ân nhân là người đã cứu mạng chúng tôi, cho ân nhân mượn lửa thánh là đã truyền bá tín ngưỡng của chúng tôi, tôi cảm thấy không phải không thể” 

Đã có người bắt đầu thì những người khác cũng đều đồng ý, mọi người đều giơ tay bày tỏ sự chấp thuận của mình. 

Lúc này Song Ngư và Tưởng Y Vân nhìn nhau, đều nở nụ cười ranh mãnh. 

Thật ra người vừa hét lên không phải người trong tộc mà là một “diễn viên” do Giang Nghĩa thuê đến. Anh trả tiền để “diễn viên nợ” nói những lời ấy vào thời khắc mấu chốt. 

Vì Giang Nghĩa biết lửa thánh là thánh vật của bộ tộc, dù anh có công lớn với bộ tộc thế nào thì cũng khó mượn được lửa thánh, chưa chắc người trong tộc có nghi ngờ chuyện vừa rồi hay không. 

Nhưng nếu có người đứng ra nói đôi câu tốt đẹp trong thời khắc then chốt như thế này giúp Giang Nghĩa, chắc chắn làm ít mà thu hoạch được nhiều. 

Vì vậy anh mới sắp xếp như thế. 

“Diễn viên” nọ ăn mặc theo phong cách của người trong tộc, sau đó hòa vào đám người, vẫn chờ đợi cơ hội đến. Sau khi nhận được ám hiệu của Giang Nghĩa, người đó bèn nói ra những lời như vừa rồi. 

Quả nhiên sau khi anh ta dứt lời, mọi người trong tộc đang có mặt đều rối rít tán đồng, tràn đầy vui vẻ đồng ý cho anh mượn lửa thánh. 

Cho nên có đôi lúc vì đạt được mục đích vẫn cần sử dụng một vài mánh khóe đặc biệt. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!