Người dân bộ lạc còn quỳ lạy, ai ai cũng dâng vàng bạc lên để bày tỏ lòng biết ơn của mình.
Nhưng Giang Nghĩa lại xua tay từ chối tất cả.
“Không cần.”
“Tôi tới để giúp thần linh chữa bệnh cho mọi người, sao có thể thu tiền được chứ? Như vậy chẳng phải sẽ bất kính với thần linh sao?”
“Mọi người mau cất tiền đi.”
Tộc trưởng ở bên cạnh âm thầm nói trong lòng: Giả vờ, giả vờ tiếp đi! Còn thần thánh Tây Tạng nữa, giả vờ cũng giống thật, chẳng phải là vì tiền sao? Thằng ôn con này, bây giờ dâng tiền đến trước mặt mà cũng không lấy, xem ra không thèm số tiền ít ỏi này, chắc là định bụng thừa nước đục thả câu đây mà. Tên thần linh này đúng là tham lam, sau này sẽ giết chết mày.
Khi ông ta đang nghĩ thầm trong bụng thì Giang Nghĩa đứng dậy, chắp tay hướng về phía mọi người và nói tiếp: “Việc chữa bệnh đã xong xuôi cả rồi, tiếp theo chính là bắt đầu thiêu hủy bằng lửa thánh”
Cái gì?
Tất cả mọi người đều sững sờ, điều này có nghĩa là gì? Căn bệnh này đã được chữa khỏi rồi, tại sao còn phải tiếp tục thiêu hủy bằng lửa thánh chứ?
Có người không hiểu nên lên tiếng hỏi: “Thưa thầy, đã chữa khỏi bệnh rồi mà vẫn cần phải thiêu hủy bằng lửa thánh ạ? Điều này nghĩa là gì vậy ạ?”
Giang Nghĩa mỉm cười rồi nói: “Mặc dù trước mắt căn bệnh đã được chữa khỏi, nhưng ngọn nguồn của bệnh đốm lạ này vẫn chưa được loại bỏ, sớm muộn gì trong bộ tộc cũng sẽ tái phát căn bệnh này. Vì để loại bỏ hoàn toàn ngọn nguồn của căn bệnh này, tôi buộc phải thiêu chết kẻ xảo trá, chỉ có như vậy thì mới có thể xoa dịu hoàn toàn cơn giận dữ của thần linh và giải quyết triệt để tai họa của bệnh đốm lạ này!”
Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh.
Nói vậy thì kẻ xảo trá vẫn còn đang ở đó, nếu như không diệt trừ thì bệnh đốm lạ vẫn sẽ tiếp tục tái phát.
Nhưng thần linh đã chứng kiến rất nhiều người vô tội phải chết, vì thương xót nên đã dạy phép thuật cho thầy, để thầy tới cứu người.
Thần linh là người lương thiện, người xấu là kẻ xảo trá.
Không diệt trừ người xấu thì sẽ không bao giờ xoa dịu được cơn giận dữ của thần linh và bệnh đốm lạ sẽ không thể chấm dứt hẳn!
Vậy thì chắc chắn phải tiếp tục tiến hành kế hoạch thiêu hủy bằng lửa thánh.
Vấn đề là phải tìm ra kẻ xảo trá như thế nào đây? Cho dù như thế nào thì người trên bãi thiêu bây giờ cũng không hề giống kẻ xảo trá.
Ai cũng nhìn xung quanh, không biết ai mới là kẻ xảo trá này.
Lúc này Tưởng Y Vân chắp hai tay lại và nói lời an ủi: “Mọi người đừng lo lắng, thực ra kể từ khi bắt đầu thần linh đã nói cho mọi người biết kẻ xảo trá là ai rồi, chỉ là tất cả mọi người đều bị giấu mà thôi”
Vậy sao?
Thật sự có một người như vậy? Hơn nữa ai cũng biết đó là ai?
Vậy người đó là ai?
Lúc này Tưởng Y Vân từ từ quay người lại nhìn về phía tộc trưởng đang tái mét mặt mày, rồi chỉ vào ông ta, nói một cách đanh thép và nghiêm túc: “Kẻ xảo trá này chính là tộc trưởng!”
Cái gì?!
Ai ai cũng ngạc nhiên tới nỗi không thể nói lên lời, tộc trưởng là người mà họ cực kì tôn trọng, tại sao tộc trưởng lại là kẻ xảo trá được chứ?
Ngay cả tộc trưởng cũng không ngờ rằng mình sẽ bị chỉ điểm trước mặt mọi người.
Mặc dù ông ta làm rất nhiều chuyện ác, nhưng tất cả đều được ngụy trang rất tốt, hoàn toàn không có khả năng bị lộ.
“Cô bé à, cô đừng lừa dối mọi người!”
Tộc trưởng tức giận thật rồi.
Lúc này Giang Nghĩa cũng nói thêm: “Y Vân không lừa mọi người, khi bần đạo trước thần linh, thần linh đã nói cho tôi biết kẻ xảo trá chính là ông, tộc trưởng!”
Lời nói này thực sự rất nghiêm trọng.
Phải biết rằng Giang Nghĩa đã chữa khỏi bệnh đốm lạ cho tất cả mọi người, nên lúc này anh chiếm một vị trí rất cao trong lòng mọi người.
Lời chỉ điểm của anh rất có trọng lượng.
Mọi người lần lượt nhìn về phía tộc trưởng, ai ai cũng nghi ngờ và tức giận, thì ra kẻ xảo trá vẫn luôn ở trước mắt!
Tộc trưởng hoảng loạn lùi về sau.
“Mọi người, mọi người bình tĩnh một chút, tuyệt đối đừng để bị người ngoài tộc này lừa gạt!”
Giang Nghĩa cười nhạt rồi nói: “Tộc trưởng à ông đừng giả vờ nữa, ông chưa bao giờ nghĩ tới việc tại sao thần linh lại lựa chọn báo mộng cho ông sao? Chính là vì thần linh muốn cho ông một cơ hội chuộc lỗi, để ông nhận ra bản thân ông đã gây ra quá nhiều lỗi lầm, để ông tự mình lựa chọn thiêu hủy bằng lửa thánh, tiếc là ông làm thần linh thất vọng rồi”
“Chẳng phải ông hỏi tôi rằng tại sao sau này thần linh lại báo mộng cho tôi mà không tiếp tục báo mộng cho ông sao?”
“Chính là vì thần linh đã thất vọng về ông rồi, đã biết ông không có dũng cảm để đứng ra nhận trách nhiệm và nhận sai, vậy nên thần linh đã chọn tôi, để tôi tự tay vạch trần bộ mặt giả tạo của ông, giúp ông hoàn thành việc chuộc lỗi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!